Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CHÂN TÌNH RẺ RÚNG

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-09-08 22:50:17
“Không phải lỗi của con, là mẹ không dạy dỗ thằng bé tốt. Vân Lê sẽ không ly hôn với con đâu.”
Mẹ tôi nắm chặt cánh tay tôi, nhìn Tạ Uyển Dung với ánh mắt nịnh nọt, muốn tôi tỏ thái độ.
Dáng vẻ khúm núm của bà khiến sự kiên trì của tôi trong những ngày qua ngay lập tức sụp đổ.
Ánh mắt của Tạ Uyển Dung luôn dừng lại trên người tôi.
Mang theo ý nghĩa chắc chắn thắng lợi.
Mỗi lần cãi nhau căng thẳng, cô ta cũng làm như vậy, gọi rất nhiều người đến giúp, rồi ép tôi thỏa hiệp.
Nhưng lần này, tôi không còn là Chu Vân Lê của ngày xưa nữa.
Vì tôi hoàn toàn không yêu cô ta nữa, không còn điểm yếu nào nữa.
Tôi ném chiếc cốc trong tay xuống đất, một tiếng vang lớn chặn đứng miệng của tất cả mọi người có mặt.
Tôi không thể chịu đựng được nữa nhìn mẹ:
“Đôi khi con tự hỏi liệu con có phải là đứa con mà mẹ nhặt về không. Tại sao từ nhỏ đến lớn, mỗi khi con gặp vấn đề, mẹ luôn không tin con và kiên quyết đứng về phía người khác? Con đã tận mắt thấy con dâu tốt của mẹ cùng người đàn ông khác trong xe, vậy mà mẹ vẫn muốn con nhịn?”
“Con và Tạ Uyển Dung nhất định sẽ ly hôn.”
Lần tôi bị vu oan là đạo văn, sau khi giáo viên làm rõ, đã gọi điện cho mẹ tôi.
Nhưng mẹ tôi lại nói: “Đã chắc chắn kiểm tra kỹ chưa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-n-t-nh-r-r-ng&chuong=6]

Không phải oan uổng các bạn khác chứ! Con trai tôi thế nào tôi biết rõ, nó không có tế bào nghệ thuật đâu. Cô không biết đấy thôi, hồi nhỏ nó tay chân không sạch sẽ, lấy trộm tiền trong ngăn kéo của tôi…”
Tôi chưa bao giờ lấy trộm tiền của mẹ.
Bà tự để nhầm chỗ rồi tìm thấy, nhưng lại vu oan tôi là kẻ trộm, rồi kể với mọi người như thể việc hạ thấp tôi mang lại cho bà niềm vui gì đó.
Khi đó, tôi cầm dao thật sự muốn chết.
Là Tạ Uyển Dung đã cứu tôi, đưa tôi ra khỏi vũng lầy.
Nhưng lần này, người đẩy tôi xuống vực sâu cũng chính là cô ta.
Mẹ tôi cười xin lỗi với Tạ Uyển Dung: “Uyển Dung, con đừng quan tâm đến nó, cứ tiếp tục ăn đi.”
Rồi không do dự tát tôi một cái, giận dữ trách mắng: “Chu Vân Lê, mày phản rồi! Tao nuôi mày khổ cực, cho mày ăn uống, mà mày lại giống y như bố mày, không biết ơn. Mày nghĩ mày vẫn là thanh niên hai mươi mấy tuổi à? Ly hôn rồi mà vẫn còn đắt giá? Mày năm nay đã 30 rồi, 30 đấy! Đàn ông 30 là đồ bỏ. Uyển Dung không chê mày râu ria, bướng bỉnh, ngày ngày cho mày ăn uống, sống như thiếu gia, mà mày lại đòi ly hôn. Mày phản rồi!”
Mặt tôi đau rát.
Tạ Uyển Dung như không ngờ mẹ tôi sẽ đánh tôi.
Cô ta đứng bật dậy, muốn đưa tay đỡ tôi, nhưng tôi tránh đi.
Mẹ tôi tiếp tục nịnh nọt: “Uyển Dung, con chiều nó quá rồi. Đàn ông phải dạy dỗ nghiêm khắc, không đánh thì không biết nghe lời. Sau này nếu nó còn như vậy, con không cần phải nương tay, cứ mạnh tay mà đánh, đánh đến khi nó biết nghe lời thì thôi. Đó là số kiếp của kẻ hèn mọn.”
Tạ Uyển Dung đứng sững tại chỗ, lúc này mới tin những gì tôi đã nói với cô ta trước đây là thật.
Từ khi bố tôi qua đời, tôi đã bị mẹ đánh đập lớn lên, bà không tái hôn mà chỉ tìm niềm vui bằng cách hành hạ tôi.
Bà luôn nói với mọi người rằng bản thân đã vất vả như thế nào, đã hy sinh bao nhiêu vì tôi.
Chỉ có tôi mới muốn thoát khỏi gia đình ngột ngạt này.
Tôi cười lạnh một tiếng, trong mắt đầy ghét bỏ: “Tạ Uyển Dung, cô giả vờ gì chứ? Đây chẳng phải là điều cô muốn thấy sao?”
Cô ta nhìn tôi bối rối, lắp bắp: “Không phải như vậy, Vân Lê, em không biết sẽ như thế này?”
Tôi đập cửa bỏ đi, mẹ tôi mặt đỏ bừng, ném lại một câu ác miệng.
“Nếu mày dám ly hôn, tao sẽ không nhận mày là con nữa.”
Bước chân tôi khựng lại, không quay đầu lại mà nói:
“Cầu còn không được.”
Dù Tạ Uyển Dung có nhắn tin thế nào tôi cũng không trả lời, vì phải bàn chuyện ly hôn nên tôi chưa chặn cô ta.
Tôi gửi ảnh trên trang cá nhân của Dư Vọng cho luật sư, nhưng luật sư nói rằng những bằng chứng này không đủ để chứng minh ngoại tình.
Biết vậy tối hôm đó không nên nóng vội, chụp ảnh trước thì tốt hơn.
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Dư Vọng không kiềm chế được, gửi từng bức ảnh thân mật của cậu ta và Tạ Uyển Dung qua.
Ngoài ảnh còn có video.

Bình Luận

0 Thảo luận