4
Kiếp trước vào thời điểm này, hai mẹ con Tôn Chí Hạo bất chấp tất cả, khăng khăng nói tôi chính là nguồn lây bệnh giang mai, đánh đập tôi một trận tàn nhẫn, rồi nhốt tôi vào phòng hai ngày hai đêm.
Kiếp này, tôi vừa trọng sinh trở về đã khiến hai mẹ con họ mất hết mặt mũi trước đám đông.
Giờ đây, ánh mắt họ nhìn tôi càng thêm hận thù, chỉ muốn lột da giết chết tôi.
Tôi biết, họ lại muốn giở trò cũ.
"Hứa Triều Hòa, mày lăng loàn trăng hoa mắc bệnh bẩn, còn dám ra tay đánh chồng và trưởng bối, hôm nay tao phải dùng gia pháp nhà họ Tôn để trị mày!"
Tôi cười khẩy một tiếng.
Gia pháp...
Đến cả cái cách nói nực cười này cũng y hệt kiếp trước.
Nhìn bộ dạng xắn tay áo chuẩn bị ra tay của họ, tôi ung dung lấy từ trong túi ra một chiếc thẻ ngân hàng: "Trong thẻ này có năm mươi vạn, coi như bồi thường cho việc đánh bị thương hai người, ngoài ra, tôi sẽ bao hết việc nhà trong thời gian này, để mẹ nghỉ ngơi cho khỏe."
Thái độ đột ngột thay đổi của tôi khiến cả hai sững sờ tại chỗ.
Ánh mắt mẹ chồng dán chặt vào chiếc thẻ trước mặt tôi, hận không thể lao tới giật lấy ngay lập tức.
Dù sao thì trong cả hai kiếp, phần lớn tài sản trong nhà đều nằm trong tay tôi, ngoại trừ chi phí ăn mặc đi lại cần thiết, mẹ chồng chưa từng lấy được một đồng nào.
Đương nhiên, đó không phải vì Tôn Chí Hạo yêu chiều tôi, để tôi nắm giữ quyền lực tài chính trong nhà, mà là vì tiền trong nhà này, vốn dĩ là của tôi.
Ngoài mấy triệu tiền hồi môn tôi mang về, lương của tôi cũng cao gấp mười lần Tôn Chí Hạo.
Kiếp trước dù tôi bị tình yêu làm cho mờ mắt, nhưng cũng không quên nắm chặt tiền trong tay mình.
Có lẽ cuối cùng tôi và con gái chết thảm trong tay hai người họ, cũng là vì họ thấy không thể moi thêm được gì từ tay tôi nữa, lại đúng lúc có cơ hội, nên đã ra tay độc ác.
Cuối cùng lại ngụy tạo thành tôi sợ tội tự sát, không chỉ kiếm được bộn tiền từ việc livestream bán thảm, mà còn nghiễm nhiên thừa kế tài sản của tôi.
Tôi rút bàn tay đang cầm thẻ về một chút: "Thế nào, muốn năm mươi vạn, hay muốn dùng gia pháp để hả giận với tôi?"
Con ngươi mẹ chồng đảo hai vòng trong mắt, nhanh chóng giật lấy chiếc thẻ từ tay tôi: "Bọn mẹ làm sao nỡ dùng gia pháp với con thật chứ, chỉ là nói ra dọa con thôi mà..."
"Năm ngày sau, tôi sẽ cho hai người mật khẩu thẻ ngân hàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-g-i-c-a-t-i-b-giang-mai&chuong=5]
Tôi ngắt lời bà ta. "Đương nhiên, nếu trong năm ngày này hai người định làm gì tôi, số tiền trong thẻ, tôi sẽ thu hồi toàn bộ."
Hai người nghe thấy thẻ này còn có mật khẩu, sắc mặt lập tức lạnh đi.
Nhưng ngay sau đó lại như nghĩ ra điều gì, họ nhìn nhau một cái rồi lại dịu mặt xuống.
Sống lại một đời, tôi đương nhiên hiểu rõ họ đang tính toán gì trong lòng.
Chẳng qua chỉ là năm ngày thôi, năm ngày sau khi lấy được tiền, với cái tính thù dai của họ, tự nhiên là muốn làm gì tôi thì làm.
Chỉ có điều, các người thực sự nghĩ rằng, các người đợi được đến ngày đó sao?
...
Sau đêm đó.
Tôi lo hết mọi việc nhà.
Mẹ chồng thấy tôi thực sự nói được làm được, vội vàng cất kỹ thẻ ngân hàng, không đến làm phiền tôi lần nào nữa, sợ tôi đột nhiên đổi ý.
Tôi đeo găng tay và khẩu trang, toàn tâm toàn ý lao vào "làm việc nhà".
Nhấc một rổ quần lót bà ta tích trữ cả tháng trời, cùng với quần lót, tất của chồng, tất cả đều ném vào cùng một máy giặt.
Nhìn tất cả quần áo xoay tròn trộn lẫn trong lồng giặt, khóe miệng tôi từ từ nhếch lên.
Nếu các người đã bất nhân, thì đừng trách tôi bất nghĩa.
Lần này, tôi sẽ để các người tự gánh lấy hậu quả do mình gây ra.
Giống như kiếp trước, chuyện con gái hai tuổi bị nhiễm giang mai nhanh chóng được giới truyền thông đưa tin, sau đó trở thành tin tức xã hội.
Trong phút chốc, nó chiếm lĩnh trang nhất của đủ loại phương tiện truyền thông.
Phóng viên vây quanh cửa nhà không ngớt, trên mạng cũng tràn ngập tin tức thúc giục cả nhà chúng tôi đến bệnh viện làm xét nghiệm bệnh truyền nhiễm.
Nhưng rất nhanh chóng, trên mạng đã lan truyền đoạn video tôi đánh mẹ con Tôn Chí Hạo ở bệnh viện hôm đó.
Trong video, mẹ chồng sau khi bị tôi tát, đã khóc lóc kể lể mấy câu, chụp chặt cái mũ nguồn lây bệnh lên đầu tôi.
Trong nháy mắt, toàn bộ dư luận trên mạng đều nghiêng về phía "tôi là người mẹ tồi tệ đã lây bệnh bẩn cho chính con gái mình", những lời bình luận ác ý ập đến như vũ bão.
"Trời ơi! Sao lại có người mẹ vô liêm sỉ như vậy chứ, đã có con gái rồi mà còn ra ngoài mắc phải thứ bệnh bẩn thỉu đó, quá kinh khủng!"
"Tự mình hại con gái mình, còn nổi khùng đánh mẹ chồng và chồng nữa chứ, đây hoàn toàn là thứ cặn bã của xã hội mà!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận