1
“Ủa, sao Hoắc Yến Sâm cũng tới đây? Được đấy Giang đại tiểu thư, kẻ si tình theo cô đến tận London luôn kìa!"
Giọng nói chế nhạo chói tai đập vào màng nhĩ, tôi lạnh lùng quay lại.
Giang Vụ Trì sa sầm mặt, nhíu mày hỏi tôi: “Cậu đến đây làm gì?"
“Ở Bắc Kinh bám theo tôi không biết xấu hổ thì thôi đi, còn đuổi đến tận London."
Cô ta nghiêm mặt dạy dỗ: “Dù gì cậu cũng là con trai độc nhất nhà họ Hoắc, chút thể diện cũng không biết giữ sao?"
Cái vẻ ngoài có vẻ chính nghĩa, nhưng thực chất lại tràn đầy chán ghét này...
Kiếp trước tôi đã nhìn suốt mười mấy năm, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Trước mặt người khác còn cố tỏ ra mạnh mẽ, về nhà lại chỉ biết bất lực nốc rượu.
Không ngừng tự dằn vặt bản thân rốt cuộc tệ ở đâu mà không được cô ta yêu thích.
Nhưng bây giờ, tôi chỉ thờ ơ buông một câu:
“Ba tôi bảo tôi đến đây đấu giá một món trang sức làm quà sinh nhật tuổi hai mươi, liên quan quái gì đến cô?"
Giang Vụ Trì không ngờ tôi lại có thái độ này, ngẩn người ra.
Chưa kịp để cô ta phản ứng, đám chị em bạn dì bên cạnh đã nhao nhao lên.
“Di chúc của cụ Hoắc, Hoắc Yến Sâm tròn hai mươi tuổi phải chọn một đại tiểu thư trong tứ đại gia tộc để liên hôn, người đó sau này sẽ trở thành chủ mẫu quán xuyến tài chính và nội vụ của cả hai nhà!"
“Tổ tiên tứ đại gia tộc đều nhờ nhà họ Hoắc mà phất lên, chuyện này khác gì hoàng đế ban hôn đâu!"
Ánh mắt Giang Vụ Trì thoáng động, khẽ liếc tôi một cái đầy ẩn ý.
“Nhà họ Hoắc là cả một đế chế kinh doanh, tiếp quản cùng lúc Hoắc Thị và Giang Thị, đây là muốn xưng bá Bắc Kinh rồi!"
“Giang đại tiểu thư, giàu sang đừng quên bạn bè nhé!"
“Chúc mừng đại tiểu thư, mừng cho đại tiểu thư!"
Đám đông thi nhau chúc mừng, tôi chỉ lạnh lùng nhìn Giang Vụ Trì.
Sắc mặt cô ta không thay đổi nhiều.
Nhưng với sự thấu hiểu hai kiếp của tôi về cô ta, tôi vẫn bắt gặp được niềm vui thoáng lóe lên trong đáy mắt.
“Được rồi, mọi chuyện cứ nghe theo sắp xếp của Hoắc gia chủ."
Giang Vụ Trì hơi giãn mặt, ban ơn nói với tôi: “Đến thì đến đi, nhưng tránh xa tôi ra một chút, tôi đến đây để làm việc."
Đột nhiên, cô ta ghé sát lại, thì thầm vào tai tôi: “Lần này, tôi nhất định phải đón Tư Niên về nhà ngay trong ngày cưới."
“Cậu mà dám không đồng ý, tôi sẽ từ hôn, khiến cậu vĩnh viễn không bao giờ có được tôi!"
Trái tim tôi chợt thắt lại: Thì ra, cô ta cũng trọng sinh!
“Vụ Trì."
Giọng nói trầm ổn, trong trẻo cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, gương mặt lạnh lùng của Giang Vụ Trì lập tức tràn ngập vẻ dịu dàng.
“Em lệch múi giờ nên khó chịu, sao không nghỉ thêm chút nữa?"
“Em nghe nói anh Yến Sâm cũng đến, nên thế nào cũng phải qua chào hỏi một tiếng."
Lâm Tư Niên mặt trắng bệch, mỉm cười gượng gạo với tôi: “Chào anh Yến Sâm! Anh đừng hiểu lầm, lần này em là trợ lý của Tổng giám đốc Giang..."
“Sức khỏe của em là quan trọng nhất, những chuyện khác đều có thể gác lại."
Miệng thì luôn trách tôi không giữ thể diện, nhưng đến lượt Lâm Tư Niên thì lại thành “đều có thể gác lại".
Tại buổi đấu giá, Giang Vụ Trì ra tay hào phóng mua liền ba món trang sức cho Lâm Tư Niên, khiến cậu ta vừa mừng vừa sợ.
Còn tôi, cho đến tận lúc kết thúc vẫn chưa thấy món nào ưng ý.
Đang định rời đi, người điều hành đấu giá lại cười bí ẩn, đưa ra một đôi khuy măng sét cổ.
Người sành sỏi chỉ cần nhìn qua là biết, nó giá trị liên thành.
Lần đầu tiên tôi ngồi thẳng dậy.
Nhưng chưa đợi ông ta giới thiệu, Giang Vụ Trì đã giơ bảng: “Một trăm triệu."
“Tổng giám đốc Giang, xin lỗi..."
“Bảng Anh."
Tôi nhìn sang, Giang Vụ Trì lạnh lùng liếc tôi, còn Lâm Tư Niên đang nhìn cô ta đầy tình tứ.
“Xin lỗi, Tổng giám đốc Giang." Người điều hành cười nhìn tôi: “Đây là đồ của ngài Hoắc."
“Nhưng rõ ràng chúng tôi ra giá trước mà!" Lâm Tư Niên tỏ vẻ bất bình.
“Đây là do Hoắc gia chủ chuẩn bị, hàng không bán. Ông ấy nói mắt nhìn của cậu Hoắc rất cao, nếu mấy món trước đều không vừa ý, thì món này chắc cũng tạm được."
Nhân viên cung kính mang khuy măng sét đến cho tôi, cúi người nói: “Chúc mừng sinh nhật sớm cậu Hoắc."
Mặt Lâm Tư Niên càng trắng bệch.
Giang Vụ Trì vỗ về nắm chặt lấy ngón tay thon dài của cậu ta, ánh mắt nổi sóng gió:
“Hoắc Yến Sâm, cậu còn dám bắt nạt Tư Niên như vậy nữa, tôi nhất định sẽ từ hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/d-t-nh-h-a-t-n-tro&chuong=1]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận