4.
Tứ Hỉ ưỡn ngực đứng lên, giọng nói của cậu ấy thu hút nhiều người tò mò.
Lần đầu tiên cậu ta bị nhiều người nhìn như vậy, lập tức đỏ mặt, có chút kích động tiếp tục lớn tiếng nói: “Đó là sinh hoạt phí một năm của cậu, bây giờ ra ngoài ở không phải lãng phí tiền sao, chi bằng dùng tiền đó giúp đỡ Yến Tử, cậu ấy sẽ mang ơn cậu rất nhiều. Hơn nữa chú và dì đều là người lớn, để họ nói hai ba câu có làm sao đâu.”
“Tôi rất vui, ở bên ngoài cũng rất tốt, tôi không muốn ở chung với các cậu, mong các cậu đừng làm phiền tôi nữa.”
Lại không phải cục bột, ai cũng có cảm xúc riêng, nhưng Tứ Hỉ không ngờ tôi ở trước mặt mọi người phản đối cậu ấy như vậy, nên hoàn toàn im lặng.
“Bon họ cũng không phải người thân của tôi, tôi không có điên mà đi làm trâu làm ngựa cho người khác. Nếu không phục thì bây giờ nói ra đi để mọi người ở đây phân xử.”
Cố Hợp Yến sợ làm to chuyện, để người khác biết chuyện không hay nên nhanh chóng nắm lấy tay Tứ Hỉ, trên mặt lộ ra vẻ áy náy và nhẫn nhịn, ba người cùng nhau rời đi, lâu lâu ngoái lại nhìn tôi.
Không được, nhất định phải dọn đồ sớm một chút, không thể dây dưa với bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/gia-nh-h-t-m-u&chuong=4]
Các bạn học xung quanh bàn tán xôn xao, nhưng ai để tâm đến điều đó sẽ thua cuộc.
Nếu quan tâm đến cảm nhận của ba người đó, tôi sẽ thua.
Chuông tan học vừa vang lên, tôi liền đi về kí túc xá, tuy định mua chăn gối mới rồi nhưng khi nhìn thấy đồ đạc của Cố Hợp Yến bày bừa trên giường của mình tôi vẫn không khỏi tức giận.
Bọn họ vừa mới khuyên tôi quay về, một bên lại chiếm dụng đồ đạc của tôi như vậy, tưởng tôi là cục đất sao. Không sao cả, mấy cái rác rưởi này đều để cho bọn họ. Tôi đi về phía bàn, không bỏ sót bất kỳ sản phẩm chăm sóc da nào, tất cả đều còn đủ nhưng đã bị sử dụng hơn một nửa. Trong ngăn tủ còn có túi trái cây, trời nóng bức đã bắt đầu hư, mùi thật khó ngửi.
“ Ny Ny cậu về rồi à, chúng tôi còn nói sẽ giúp cậu!” Hoàn Tử chột dạ mà nhìn về phía giường và tủ của tôi, nở nụ cười nịnh nọt: “Yến Tử cúi xuống không tiện, giường của cậu lại trống, Cứ để cô ấy dùng, đừng lo, tôi sẽ dọn dẹp sớm cho cậu, không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu."
Tôi lấy điện thoại ra chụp ảnh giường, tủ, bàn và rác dưới gầm giường.
“Ny Ny bụng tôi lớn, nghe nói sau này sẽ có rất nhiều nếp nhăn xấu xí, mỹ phẩm dưỡng da của cậu là tốt nhất nên tội chỉ muốn dùng một chút thôi, thật sự chỉ dùng một chút thôi. Cậu không trách tôi đúng không?" Cố Hợp Yến lại sờ bụng, tựa hồ có chút xấu hổ: "Ny Ny, cậu thật đúng là biết mua, hiệu quả thật sự rất tốt."
Hô Hô, đều là nước thần tiên, mặt nạ trứng cá muối, sao mà không hiệu quả cho được.
Cậu ta còn xài sang hơn tôi, không phải của mình cũng dám xài.
“Vậy thì có gì tốt, cậu không phải cũng để dành trái cây cho cậu ta sao? Bạn cũng phòng dĩ nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau!” Sau khi bị chọc tức ở lớp học, Tứ Hỉ bực tức mở miệng.
Sau khi chụp ảnh đầy đủ bằng chứng, tôi thu dọn đồ đạc của mình, nhìn qua ba người bọn họ, một đứa mưu mô, một đứa ngu ngốc và một đứa không có chủ kiến.
Cố Hợp Yến nếu cậu nghĩ rằng để cái vali bụi bặm của cậu lên giường tôi là không thành vấn đề, vậy tôi cũng không ngại giẫm lên giường cậu hai cái. Mặt khác, mỹ phẩm của tôi rất đắt tiền, nếu cậu sử dụng chúng mà không có sự đồng ý của tôi, cậu phải đền tiền, nếu không tôi sẽ báo cho Quản lý. Tôi đã chụp bằng chứng lại rồi. Còn trái cây trong tủ, cảm ơn nhưng tôi không cần.”
5.
“Sau này tôi không muốn có bất cứ liên hệ gì với các cậu trừ việc trả lại tiền. Tứ Hỉ, Hoàn Tử là các cậu tự chọn đừng kéo người khác theo.”
Hoàn Tử đỏ mặt, mím môi, cúi đầu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận