Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI ĐÁ BAY TRA NAM, TÔI TRỞ LẠI VỚI GIẤC MƠ ÂM NHẠC

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-08-05 22:40:11
2
Khi cánh cửa phòng bệnh bị đẩy mạnh đập vào tường, tôi đang cúi đầu gảy dây đàn guitar.
Bất ngờ dây đàn đứt phựt.
“Vì sao lại chặn anh?” Trình Tinh Vũ sải bước lao đến trước mặt tôi, ngũ quan vẫn tinh xảo như xưa nhưng mùi nước hoa phụ nữ nồng nặc trên người anh ta khiến tôi nghẹn thở.
Giọng anh ta vang lên đầy chất vấn, chẳng khác gì những năm tháng trước, cứ hễ không vừa ý là lập tức to tiếng.
Tôi vô thức chạm vào mặt sau cây đàn, nơi khắc dòng chữ “C&Z”, là Trình Dã dùng dao trổ thủ công khắc lên, là chữ cái đầu của tên hai chúng tôi.
Tôi viết vào tờ giấy đưa cho anh ta: “Chúc mừng đại streamer, ngày đầu tiên phát sóng đa nền tảng đã vượt mười nghìn lượt xem, lại còn có thêm quản lý mới tài ba.”
Hiện tại tôi vẫn chưa thể nói được, chỉ có thể dùng giấy bút để giao tiếp.
Trình Tinh Vũ nhìn tôi như vậy, sắc mặt dịu xuống, chậm rãi ngồi xổm xuống nhìn tôi: “Em ghen rồi à, Nguyệt Nguyệt? Viên Viên là anh mời đến để san sẻ áp lực cho em, anh sợ em mệt quá.”
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, nhận ra sắc mặt anh cũng chẳng khá hơn, quầng thâm dưới mắt rõ rệt, chắc lại thức đêm livestream.
Nghĩ đến những ngày tháng từng kề vai sát cánh, gương mặt tôi cũng dần dịu lại.
Anh ta bước đến đầu giường, cầm lên tờ bệnh án của tôi.
“Xin lỗi em, Nguyệt Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-bay-tra-nam-t-i-tr-l-i-v-i-gi-c-m-m-nh-c&chuong=2]

Vì bận livestream quá nên không thể ở bên em lúc phẫu thuật.”
Đột nhiên, sắc mặt anh ta thay đổi.
“Em phẫu thuật dây thanh quản à? Không phải chỉ là polyp nhỏ thôi sao? Sao em không nói với anh?”
Tôi cười khổ trong lòng, năm ngoái tôi ho ra máu, anh ta bảo tôi giả bệnh, cản trở anh ta thi đấu năm.
Giờ tôi biết điều mà không nói, lại thành lỗi của tôi?
“Thôi được rồi, Nguyệt Nguyệt, anh sai rồi. Nhưng em biết mà, tuần sau là vòng sơ khảo cuộc thi Giọng hát vàng. Bài em viết cho anh mới chỉ có nửa đầu.”
Anh ta nói thẳng như vậy, tôi đã hiểu rõ mục đích của chuyến đến này.
《Ánh Sao Lấp Lánh》là ca khúc tôi dốc tâm sáng tác riêng cho anh ta, mất rất nhiều thời gian, còn phải nhờ vả hết thảy các mối quan hệ tốt nhất của tôi.
Giai điệu tươi sáng, nhẹ nhàng, rất hợp với chất giọng của Trình Tinh Vũ, anh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
“Tên cặn bã như anh mà còn dám đến đây à? Nguyệt Nguyệt đã nói với tôi rồi, ca khúc đó tuyệt đối không đưa cho anh!”
Không biết từ lúc nào, bạn thân Điền Y Y của tôi đã đến. Cô ấy vốn chưa bao giờ ủng hộ tôi và Trình Tinh Vũ bên nhau, nhưng thấy chúng tôi cuối cùng cũng vượt qua sóng gió, vẫn cố chúc tôi được hạnh phúc.
Lần này tôi phải mổ, chuyện quản lý mới cô ấy đều biết, tức giận đến mức không thở nổi.
“Y Y, nếu là chuyện quản lý thì em hiểu nhầm rồi. Anh đã giải thích với Nguyệt Nguyệt rồi mà.”
“Hừ, hiểu nhầm? Tôi đã xem đoạn ghi hình rồi, ánh mắt tình tứ của hai người các người giấu được ai cơ chứ?”
Cô ấy túm lấy cổ áo Trình Tinh Vũ, lộ ra hình xăm chữ cái đầu tên tôi trên xương quai xanh.
Lúc này trên hình xăm còn rõ ràng vài vết cào móng tay.
Không khí trong phòng đông cứng lại trong chớp mắt, Điền Y Y giáng thẳng một cú đấm vào mặt Trình Tinh Vũ, khiến anh ta không kịp phản ứng.
Khi cô ấy chuẩn bị đánh tiếp, chuông điện thoại của Trình Tinh Vũ vang lên.
Anh ta lùi về sau, như bắt được tấm bùa cứu mạng, vội vàng bắt máy.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nữ ngọt lịm: “Anh Tinh à~ sao giờ anh còn chưa về? Chân người ta trật khớp rồi nè~”
Trình Tinh Vũ vô thức quay sang nhìn tôi, nhưng lại không thốt nên lời.
Khi cô gái bên kia tiếp tục nũng nịu, anh ta vội vã nói một câu: “Anh sẽ giải thích với em sau.” rồi xoay người bỏ đi.
Tôi còn nghe được giọng anh ta dỗ dành người ở đầu dây bên kia rất dịu dàng, lờ mờ nghe thấy anh ta nói sẽ mang món cô ta thích ăn nhất về.
Điền Y Y nhanh chóng quay lại, ngồi xuống bên cạnh và nhẹ nhàng an ủi tôi. Cô ấy mang về món cháo tôi thích nhất, bây giờ đang cẩn thận đút từng thìa cho tôi ăn.
Mũi tôi cay xè, một dòng cảm xúc nghẹn ngào dâng lên trong lồng ngực.
Có lẽ… những năm tháng tôi liều mạng vì Trình Tinh Vũ, kỳ thực chẳng hề có ý nghĩa như tôi từng nghĩ.

Bình Luận

0 Thảo luận