Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THÁNH NỮ THẬT GIẢ

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-07-23 08:39:27
6
Vốn dĩ, đám người đang hóng chuyện chỉ nhìn thấy Lục Tư Tư vung vẩy hai tay.
Cô ta nhảy lò cò bằng một chân, trông chẳng khác nào bị động kinh.
Còn bầy gián Mỹ biết bay kia vẫn không ngừng lao vào tấn công cô ta…
“Không phải nói là Đường Linh xúc phạm thánh nữ sao?”
“Sao trông như bị báo ứng lại là Lục Tư Tư?”
“Không phải thánh nữ Miêu Cương có thể điều khiển côn trùng à? Sao bọn gián lại vây lấy cô ấy?”
“Hay là đây là một loại nghi lễ gì đó, kiểu… nhảy múa cùng côn trùng?”
Tôi phải cắn chặt đầu lưỡi mới không bật cười thành tiếng.
Nhưng Lục Tư Tư thì không giữ được bình tĩnh nữa. Dù công ty giải trí này mê tín nhưng mọi người ở đây đều là người trưởng thành.
Nhiều người vốn nhìn cô ta không thuận mắt, chỉ là không dám nói, sợ phạm điều kiêng kỵ.
Còn giờ, ai nấy đều không nhịn nổi nữa…
Nghe những lời bàn tán, Lục Tư Tư cũng chẳng thể trốn tránh!
Cô ta chỉ có thể cố nuốt xuống cơn buồn nôn, đứng thẳng người, ánh mắt giả vờ bi thương nhìn tôi: "Đường Linh…”
“Chúng sinh đều khổ, nể tình mày là lần đầu phạm sai, tao sẽ chịu phạt thay mày.”
“Từ nay về sau, kẻ nào dám bất kính với thần minh, tất sẽ chịu thiên phạt!”
Giọng cô ta run rẩy, đôi chân cũng run không ngừng nhưng vẫn cố gắng kết ấn loạn xạ trước mặt mọi người.
Nghe cô ta nói vậy, đám người lập tức tưởng tượng cảnh cô ta bị gián Mỹ tấn công… thành ra đang “chịu phạt thay tôi”?
Quả là khéo chớp cơ hội!
Nhưng, tôi sao có thể để cô ta yên?
Ngón tay khẽ động, con gián lớn nhất lập tức lao thẳng về phía mắt cô ta.
Lục Tư Tư né không kịp, chỉ kịp ôm lấy mắt, hét chói tai, khuỵu gối xuống đất, quỳ ngay trước mặt tôi…
Không phải cô thích bắt người khác quỳ lạy sao?
Vậy thì tôi cho cô quỳ đủ luôn!
Cô ta ngẩng đầu, vừa lúc chạm mắt với tôi lúc này đã thoát khỏi tác dụng thuốc tê.
Ánh mắt tôi như lưỡi dao, khiến cô ta run rẩy lao về phía tôi.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, cơ thể tôi bất giác co giật dữ dội.
Lục Tư Tư sững sờ!
Đám đồng nghiệp đang hóng chuyện cũng sững sờ.
Trên giường, tôi như “biến dị”, khiến tất cả cứng đờ trong ba giây.
Không biết ai trong đám đông hét lên: “Thánh nữ!”
“Đường Linh bị quỷ ám rồi!”
“Mau cứu bọn tôi với!”
Không rõ là ai, cũng chẳng rõ vì mục đích gì, lại hét lên câu ấy.
Sắc mặt Lục Tư Tư lập tức sa sầm.
Còn tôi, sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?
Ngay giây tiếp theo, tôi bật dậy, ngồi phắt lên như cá chép, học theo dáng vẻ của bà ngoại thuở trẻ, giọng vang chậm rãi: “Vô lễ!”
“Ta là thánh nữ đời thứ năm mươi chín của Miêu Cương…”
“Thánh nữ đang ở đây, kẻ nào dám vô lễ?”
Bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
7
Những lời tôi thốt ra chẳng đầu chẳng cuối, cộng thêm việc thời tiết đột ngột biến đổi, khiến mọi người đều chết lặng!
Lục Tư Tư vẫn luôn tự xưng là thánh nữ đời thứ sáu mươi mốt.
Tính theo vai vế, giờ tôi chính là tổ tiên của cô ta.
Não Lục Tư Tư tạm thời sập nguồn nhưng cô ta vốn nhanh trí, lập tức hiểu tôi đang diễn trò.
Chỉ tiếc, miệng tôi nhanh hơn cô ta một nhịp.
“Lục Tư Tư, thân là thánh nữ, cô dám tùy tiện nguyền rủa người khác.”
“Cô có biết, việc này không chỉ khiến cả tộc Miêu Cương ta chịu liên lụy…”
“Ngay cả tất cả những người có mặt nơi đây cũng sẽ xui xẻo suốt bảy ngày!”
“Cô coi thường luật lệ, tội cô đáng xử thế nào?”
Ngoài cửa, đám người hóng chuyện lập tức dỏng tai nghe, ánh mắt toàn bộ tập trung vào mấy chữ “cũng sẽ bị liên lụy”.
Vừa nghĩ tới bản thân bị vạ lây, ánh mắt họ ngay lập tức từ thản nhiên chuyển sang hoang mang lo sợ.
Huống hồ, trời lại vừa tối sầm, cộng thêm diễn xuất của tôi, còn ai dám không tin?
Con người mà, vừa nhát gan vừa đa nghi.
Vũ khí lợi hại nhất của họ, chính là… số đông.
Lúc này, vô số ánh mắt như dao, cùng chĩa thẳng vào Lục Tư Tư!
Cô ta bị tôi dồn đến choáng váng, tất nhiên hiểu tôi đang giả vờ…
Nhưng lúc này, cô ta buộc phải phối hợp cùng tôi diễn tiếp.
“Vâng… lời của tổ tiên nói rất đúng!”
“Đúng cái gì mà đúng, chẳng lẽ không quỳ xuống?”
Nếu ánh mắt có thể giết người, e rằng tôi đã sớm bị cô ta thiêu rụi bằng lửa giận.
“Vậy thì… quỳ xuống lau sạch công ty ba lượt đi!”
“Nhà vệ sinh cũng phải quỳ mà lau!”
“Nhà vệ sinh nam cũng không được bỏ sót!”
Tiếng nghiến răng nghiến lợi của Lục Tư Tư, tôi nghe rõ mồn một.
Thấy cô ta còn định phản bác điều gì, tôi lập tức buông người ngã xuống giường, giả vờ ngất xỉu.
Ngón tay khẽ cử động, tôi ra lệnh cho bầy chuồn chuồn đang bay lượn trên mái ký túc xá che khuất ánh sáng, tản đi.
Trời lập tức sáng trở lại…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-n-th-t-gi&chuong=5]

Bình Luận

0 Thảo luận