14
Nhìn bóng lưng anh ta, tôi vẫn thấy anh ta rất đẹp.
Tôi cũng hy vọng anh ta có thể thoải mái sống thật với bản thân ở nơi này.
Sau khi đã hiểu rõ mọi chuyện, tôi quyết định tạm thời bỏ qua cho Tề Tắc.
“Vậy sau này anh tuyệt đối không được để ai khác chạm vào anh, cũng không được để người khác sờ mó anh như thế nữa.”
Tề Tắc áp sát môi vào tai tôi: “Nếu anh không muốn, em nghĩ có ai dám đụng vào anh sao?”
Mặt tôi thoáng ửng hồng: “Vậy những năm qua anh có nhớ em không?”
Đôi tay đang ôm tôi của Tề Tắc khựng lại.
“Đừng có lừa em, em muốn nghe lời thật lòng.”
Tôi ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn thẳng vào Tề Tắc.
Bỗng nhiên tôi cảm nhận được hắn siết chặt cánh tay đang ôm tôi, càng lúc càng chặt.
Cuối cùng, cả người hắn vùi vào cổ tôi.
Liên tục hít hà, như muốn hút hết mùi hương trên người tôi.
Cuối cùng hắn mới mở lời: “Nhớ, ngày nào cũng nhớ, nhớ đến phát điên.”
“Nhớ đến lúc nhìn thấy em lần đầu tiên ở tầng một, anh còn nghĩ mình bị ảo giác.”
Tôi vuốt ve mái tóc của Tề Tắc, cảm nhận hắn vụng về cọ đầu vào lòng bàn tay tôi.
“Tề Tắc, em cũng vậy.”
Sau khoảnh khắc ấm áp đó, Tề Tắc đưa tôi đến phòng của con chó sói lớn.
Khi mở cửa phòng, con sói nhìn thấy chúng tôi thì lập tức lao đến.
Con chó sói này rất to, đứng gần còn cao hơn cả chiều cao 1m88 của Tề Tắc.
Tôi sợ hãi nấp sau lưng Tề Tắc.
Ai ngờ con chó sói lại dừng lại trước mặt chúng tôi, rồi đột nhiên dùng lưỡi liếm Tề Tắc một cái, càng liếm càng hăng say.
Thậm chí nó còn liếm luôn cả tôi.
Tề Tắc mỉm cười, xoa đầu con chó sói, nó lập tức nằm xuống đất, vui vẻ lật ngửa bụng ra.
Toàn bộ biểu cảm của nó đều đang nói: “Vuốt ve một cái đi.”
Bình luận:
[Đây là con chó sói khổng lồ, miệng đầy máu, hung hăng trước kia sao?]
[Nhìn bộ dạng vô dụng của nó bây giờ xem.]
[Lông của nó đẹp quá, tôi cũng muốn sờ thử.]
Được sự khuyến khích của Tề Tắc, cuối cùng tôi cũng không kiềm chế được mà đưa tay ra vuốt ve con chó sói.
Tề Tắc nói với tôi, chủ nhân của con chó sói là người đồng đội đã bị Đại Tế Tư giết chết.
Sau khi chủ nhân chết, con chó sói đã dựa vào mùi hương để tìm đến đây.
Nhưng nó bị rất nhiều người xua đuổi, đánh đập.
Tuy nhiên, nó biết chủ nhân của mình đang ở đây nên dù có chết nó cũng không chịu rời đi.
Cuối cùng, nó đã chết trong trang viên.
Và thế là nó trở thành một hiện tượng quỷ dị trong trang viên, luôn ở đây để bảo vệ chủ nhân của mình.
Nghe đến đây, từ tận đáy lòng tôi cảm thấy xót xa cho chú chó này.
Tôi hôn lên mặt nó một cái.
Nó dường như cũng cảm nhận được tình cảm mà tôi dành cho nó.
Lại liếm mặt tôi mấy cái.
Tề Tắc lấy một mảnh ghép từ trên cổ nó xuống và đưa cho tôi.
Hóa ra mảnh ghép ở trên vòng cổ của con chó sói.
Nếu không có Tề Tắc, chắc không ai lấy được mảnh ghép này.
Có lẽ tôi vừa bước vào cửa đã trở thành thức ăn cho nó rồi.
Cầm theo lọ máu của Tề Tắc và mảnh ghép mà hắn đưa, tôi đi xuống lầu.
Mọi người đã tập hợp đầy đủ ở dưới đợi tôi.
Lần này không có ai thiệt mạng.
Nhưng tất cả đều bị thương ở những mức độ khác nhau.
Ngay cả Quý Hàn cũng vậy.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/toi-tim-vi-hon-phu-trong-tro-choi-kinh-di&chuong=9]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận