Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

BẠN CÙNG PHỎNG MỞ TIỆM NAILS

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-09-28 16:40:18
Môi Triệu Vũ Đồng mím chặt, cô ta nghiến răng nghiến lợi mà đáp lại lời tôi: "Đúng vậy, thật sự cảm ơn Miểu Miểu quá nhiều."
Cái loại giọng điệu châm chọc đầy cay độc đó, ai mà có mắt đều nhận ra là cô ta không phục.
Đã như vậy, tôi cũng chẳng cần khách sáo nữa.
"Không cần cảm ơn. Dù sao thì, đó là thứ cậu xứng đáng nhận mà."
"À đúng rồi, mấy thứ cậu ‘vô tình’ lấy nhầm như vòng tay của Đào Đào, kem nền của Vọng Nguyệt, tôi cũng đều trả lại rồi."
Hai bạn cùng phòng vốn còn bình tĩnh thì giờ không nhịn nổi nữa.
Chu Đào nóng tính lập tức bước lên tát cho Triệu Vũ Đồng một cái.
"Cậu bị bệnh hả! Thừa lúc bọn tôi không có ở đây mà ăn cắp đồ!"
Trần Vọng Nguyệt không ra tay, nhưng cũng tức giận mắng một tràng.
Triệu Vũ Đồng còn định cãi, nhưng tôi đã chiếu đoạn video ghi lại cảnh cô ta lấy đồ.
Biết mình không còn đường chối cãi, cô ta chỉ đành ngậm bồ hòn quay về giường rồi kéo rèm lại.
Chỉ là lúc kéo rèm, ánh mắt cô ta nhìn tôi u ám như rắn độc.
3
Chưa được mấy ngày, chẳng hiểu Triệu Vũ Đồng bị gì mà đột nhiên muốn xin lỗi chúng tôi.
"Thật sự xin lỗi, chắc lần trước tớ mơ mơ màng màng nên mới nhầm lẫn nhiều thứ như vậy. Để bù đắp, tớ mua trà sữa cho mọi người rồi."
"À, hôm nay tớ không nhận khách, vậy nên tớ dùng đèn làm móng mới mua để làm móng miễn phí cho cả phòng luôn."
Trước kia Triệu Vũ Đồng luôn coi những dụng cụ làm móng của mình như bảo bối.
Có lần tôi vô tình chạm vào mấy món phụ kiện của cô ta, cô ta lập tức gắt lên: "Đừng động vào! Mấy viên đá này đắt lắm đấy, cậu đền không có nổi đâu. Đúng là cái loại nhìn thôi là biết nghèo hèn."
Hồi đó tôi thật sự chẳng hiểu sao Triệu Vũ Đồng lại nói vậy.
Lúc mới nhập học, cô ta từng hỏi mọi người trong phòng là gia đình làm nghề gì.
Chu Đào nhà kinh doanh, cha mẹ Trần Vọng Nguyệt là nhân viên văn phòng bình thường.
Còn tôi thì không để tâm, chỉ thuận miệng nói: "Nhà tôi nuôi cừu."
Đúng là nhà tôi nuôi cừu thật.
Chỉ là...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-n-c-ng-ph-ng-m-ti-m-nails&chuong=2]

nuôi đến vài nghìn con thôi.
Nghĩ lại thì, cũng chẳng lạ gì khi Triệu Vũ Đồng luôn nhắm vào tôi, thậm chí còn cố tình nhét đèn làm móng vào tủ tôi.
Lúc tôi hoàn hồn thì đã thấy hai bạn cùng phòng bị kéo ra ngồi trước bàn làm móng của Triệu Vũ Đồng.
Cô ta còn hồ hởi gọi tôi: "Miểu Miểu, lại đây nào. Hôm nay phụ kiện làm móng cho các cậu chọn thoải mái luôn nhé!"
Hai bạn cùng phòng có vẻ cũng động lòng.
Dù sao thì bên ngoài làm một bộ móng đẹp cũng tốn vài trăm nghìn.
Nhưng tôi biết rõ, mấy món phụ kiện này đều là đồ rẻ tiền nhất.
Những món xịn cô ta giấu hết đi rồi, còn lại là hàng lỗi, bị khách khác chê.
Cả sơn móng tay cũng là loại rẻ tiền, màu sắc ế ẩm.
Hơn nữa, ở kiếp trước, cả ký túc xá bị lây nhiễm HPV đều là do cô ta.
Vì cô ta làm móng cho mọi người mà không hề khử trùng dụng cụ.
Tệ hơn, dụng cụ làm móng tay và móng chân cũng chỉ dùng một bộ chung.

4
Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy hơi buồn nôn.
Tôi dứt khoát từ chối: “Không cần đâu, mấy hôm trước tôi vừa làm móng rồi.”
Triệu Vũ Đồng lại còn giả vờ thân thiện: “Miểu Miểu, tớ biết cậu chắc chắn vẫn chưa tha thứ cho tớ, nếu không thì cậu…”
Tôi lập tức cắt lời cô ta: “Thôi đi, đúng là tôi chưa tha thứ cho cậu. Nhưng không làm móng là vì sợ lây bệnh. Dù sao thì mấy cái dụng cụ của cậu có bao giờ được khử trùng đâu, tôi mắc bệnh sạch sẽ đấy.”
Mặt Triệu Vũ Đồng tái mét, nhưng cô ta vẫn cố gắng nở nụ cười gượng giải thích: “Sao có thể chứ? Mấy cái đó sạch sẽ lắm mà.”
Tôi mà tin cô ta thì đúng là đầu có vấn đề.
Triệu Vũ Đồng nói chẳng có chút sức thuyết phục nào, vì cả phòng ai cũng biết tôi nói là sự thật.
Chu Đào lập tức đứng dậy từ chối: “Tự nhiên tôi nhớ ra, hình như tôi cũng mới làm móng xong. Để hôm khác nhé.”
Chu Đào tung tăng chạy lại bên cạnh tôi, còn lén làm mặt lè lưỡi tinh nghịch.
Tôi cứ tưởng Trần Vọng Nguyệt cũng sẽ từ chối, nào ngờ cô ta lại thản nhiên ngồi yên.
Thậm chí còn mở miệng bênh vực Triệu Vũ Đồng: “Miểu Miểu, chuyện cũng qua rồi, Vũ Đồng đã xin lỗi rồi, chúng mình đừng làm căng quá như thế nữa.”

Bình Luận

0 Thảo luận