8
Hôm đó, tôi chỉ im lặng nhìn Âu Thiến phát điên.
Đến bước đường cùng rồi mà vẫn muốn lôi người khác trả giá thay mình.
Chỉ giở vài chiêu miệng lưỡi mà đòi kéo người khác chết chung, đúng là nực cười.
Từ đó trở đi, tôi bắt đầu hành xử cẩn trọng hơn, lúc nào cũng trong trạng thái cảnh giác cao độ, sợ cô ta từ đâu nhảy ra đâm cho mấy nhát.
Cảm giác căng như dây đàn đó chỉ thực sự biến mất khi nghe tin Âu Thiến mất tích.
"Thầy gọi em đến là để hỏi một chút về Âu Thiến. Em có biết dạo gần đây cô ấy gặp ai, đi đâu không?"
Cố vấn hỏi tôi, mặt mày nghiêm trọng.
"Không ạ. Từ hôm mẹ cô ấy lên trường, em không thấy cô ta đâu nữa. Còn mấy người cô ta hay tiếp xúc thì toàn mấy gã ngoài xã hội, em không rõ lắm."
"Chúng tôi nghi ngờ là cô ấy đã bị hại."
Thầy thở dài.
Ngay cả tôi cũng hơi bất ngờ khi nghe vậy.
Tính cách Âu Thiến đúng là dễ dây vào mấy thành phần bất hảo nhưng không đến mức mất tích hay gặp chuyện nghiêm trọng như thế.
Cảnh sát cũng đã triệu tập tôi để lấy lời khai.
Họ vừa bắt được một tên buôn người. Dựa trên lịch trình di chuyển của gã, phát hiện gã từng bám theo Âu Thiến, sau đó còn giả gái đột nhập vào ký túc xá.
Khả năng cao là chính gã đã bắt cô ta đi.
Tuy nhiên, tên này một mực phủ nhận quen biết Âu Thiến.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi khai ra hết.
Nói đã thấy gã trong ký túc vào trưa hôm đó và chỉ rõ tầng gã từng ở.
Cộng thêm việc Âu Thiến từng đăng trong nhóm là "chân ái của đời cô ta đến tìm rồi".
Thời gian chỉ lệch khoảng mười phút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-n-c-ng-ph-ng-th-ch-b-theo-d-i&chuong=7]
Chỉ cần mờ nhạt một chút là trùng khớp ngay.
Trước loạt chứng cứ, gã đàn ông không thể chối cãi, cuối cùng khai nhận đã bán Âu Thiến lên vùng núi làm vợ người ta.
Còn bán đi đâu thì gã không biết, vì đã qua tay trung gian.
Mấy vụ buôn phụ nữ kiểu này mỗi năm đều có và cực kỳ khó điều tra vì bị bao che bởi địa phương, cộng thêm điều kiện lạc hậu, thông tin truyền chậm.
Vụ việc của Âu Thiến được lập hồ sơ, cảnh sát vẫn đang theo dõi.
Tên béo hơn 100kg đó cuối cùng bị xử mức án chung thân.
Càng điều tra, thời gian và tình tiết vụ việc càng rõ ràng hơn.
Từ camera ký túc, họ phát hiện có nhiều gã giả gái lẻn vào, thường vào buổi trưa rồi đến tối mới rời đi.
Tất cả đều do tên biến thái theo dõi đó gọi đến.
Sau lần đầu cưỡng bức, gã quay video, chụp ảnh để uy hiếp Âu Thiến nghe lời.
Cô ta bị biến thành công cụ để tên béo kia “giải trí”, sau đó còn bị đem ra cho bạn bè gã sử dụng.
Gần đây, Âu Thiến lại phát cuồng vì mấy thể loại tiểu thuyết kẻ theo dõi, đến mức có thiện cảm với mấy kẻ theo dõi biến thái.
Các phòng nữ sinh gần phòng Âu Thiến cũng từng nghe tiếng động nhưng vì biết người ở trong là cô ta nên đều chọn im lặng.
Sợ lỡ nói sai câu nào thì bị rước họa vào thân.
Theo điều tra, đám biến thái đó không chỉ quay clip xem lại mà còn chia sẻ cho bạn bè, đăng lên web, kiếm lời từ đó.
Nói trắng ra, chuyện ghê tởm cỡ nào cũng dám làm, hoàn toàn hủy hoại con người Âu Thiến.
Mà tất cả bắt đầu từ khoảnh khắc cô ta mê mẩn truyện theo dõi.
Chỉ cần biết lắng nghe lời khuyên, biết ơn người khác, sống tử tế một chút thì đã chẳng đến mức này.
Mấy gã rình phụ nữ ngoài đường có thể là hàng tử tế sao?
Dùng ngón chân cũng nghĩ ra được, thế mà vẫn tự đâm đầu đi câu biến thái.
Tầm nhìn “nam quyền” chính là thứ độc hại và ghê tởm nhất.
Âu Thiến cuối cùng đã phải trả giá cho sự mù quáng và ảo tưởng của chính mình.
Câu chuyện của cô ta sau này được lan truyền rộng rãi, như một lời cảnh tỉnh cho các cô gái, đừng bao giờ tô hồng đàn ông quá mức, kẻo tự đưa mình vào hố.
(Hết)
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận