Tôi nhìn thấy đoạn trò chuyện và hình ảnh đề thi trong màn hình, lập tức tải về một loại virus nhỏ. Virus này không gây hại nghiêm trọng, chỉ làm máy tính hỗn loạn. Chẳng hạn, khi gửi tin nhắn, sẽ ngẫu nhiên gửi kèm những bằng chứng mà tôi đã chuẩn bị sẵn.
Haha, với vị trí của bố Triệu, chắc chắn cũng có không ít đối thủ.
Tới lúc đó, tôi không cần phải làm gì, người khác sẽ tự mình nắm lấy cơ hội này!
Đúng như dự đoán, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, mọi chuyện đã đảo lộn hoàn toàn.
Sự việc nhà họ Triệu cấu kết với thầy tổ trưởng hói đầu để gian lận đã bị phơi bày, không chỉ lan rộng trong trường mà còn bùng nổ trên mạng. Chỉ trong một thời gian ngắn, vụ việc thu hút sự chỉ trích mạnh mẽ từ dư luận.
Kỳ thi đại học là nơi thiêng liêng, nơi công bằng của học sinh phải được bảo vệ, không ai được phép xâm phạm!
Triệu Thịnh xấu hổ bỏ học, một ngày cũng không dám quay lại trường.
Thầy tổ trưởng hói đầu bị xử lý kỷ luật và buộc phải thôi việc.
Còn bố Triệu Thịnh, người mà trước nay luôn là chỗ dựa vững chắc của cậu ta, bị điều tra và phát hiện có những mối quan hệ giao dịch khổng lồ. Có lẽ cả đời ông ta cũng không thể thoát khỏi vũng bùn này.
Vụ việc xảy ra đúng lúc, Bạch Hiểu Ngưng đã kịp quay lại đội thi đấu trước khi đoàn xe của trường xuất phát.
Tôi do dự rất lâu, cuối cùng cũng quyết định đến bãi đậu xe để gặp Bạch Hiểu Ngưng một lần.
Tôi đã nghĩ mình nên buông bỏ cô ấy rồi.
Sau nhiều cuộc trò chuyện với gia đình, tôi quyết định không thi đại học nữa mà sẽ trực tiếp đi du học.
Từ nay, cô ấy sẽ đi con đường của cô ấy, tôi cũng sẽ hoàn toàn chia tay quá khứ để bắt đầu một chương mới của cuộc đời mình.
9
"Tô Hào!"
Bạch Hiểu Ngưng thấy tôi thì lộ rõ vẻ vui mừng, vừa bước lên cửa xe buýt liền dừng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-ng-v-tr-l-i-th-i-c-p-ba&chuong=10]
Giáo viên chủ nhiệm của cô ấy nhíu mày, chỉ tay vào đồng hồ nói: "2 giờ là phải xuất phát, còn vài phút nữa thôi, các em đừng làm mất thời gian quá lâu."
Tôi lấy từ túi ra một bùa may mắn nhỏ, do chính tay tôi khắc. Mảnh gỗ được chạm rỗng ở giữa, kẹp một tấm kính tròn. Bên trong đựng một bông hoa tử đằng đã sấy khô.
"Tặng cậu, chúc cậu thi đấu thuận lợi, một lần đoạt giải."
"Và cũng chúc cậu từ nay mọi việc đều suôn sẻ, vui vẻ hạnh phúc."
Bạch Hiểu Ngưng mỉm cười rạng rỡ, vui sướng cầm lấy bùa may mắn lật qua lật lại. Tôi nhất thời bối rối. Tặng cô ấy biết bao món quà quý giá, nhưng chưa lần nào cô ấy vui vẻ trân trọng như lần này.
Bạch Hiểu Ngưng cẩn thận bỏ bùa hộ mệnh vào túi áo trước ngực, nhìn tôi một cái lườm yêu.
"Anh vẫn thích hoa tử đằng nhỉ ~"
Tôi bật cười.
"Anh thích hoa tử đằng lúc nào chứ? Là em thích nên anh mới làm tặng đấy."
Lần này, đến lượt Bạch Hiểu Ngưng kinh ngạc.
"Em? Em chưa từng thích hoa tử đằng đâu? Chẳng phải anh thích nên mới trồng nhiều ở sân nhà sao?"
Ý cô ấy là sao???
Tôi sững người. Nhà tôi nào có sân vườn, cũng chưa hề trồng hoa tử đằng!
Không đúng, nếu nói đến kiếp trước tôi từng mua biệt thự khác.
Quả thật có.
Dưới giàn hoa đó còn chôn cả hũ tro cốt của cô ấy.
"Em… Bạch Hiểu Ngưng, rốt cuộc là em có ý gì?"
Cô ấy cũng ngẩn ra, vừa định giải thích thì giáo viên chủ nhiệm xuất hiện ngay cửa xe với vẻ mặt hung dữ.
"Chưa lên xe à? Cả lớp đang đợi mỗi mình em đấy!"
Bạch Hiểu Ngưng hiếm khi bối rối như thế, tôi hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cô ấy lên xe.
"Lên đi, cuộc thi quan trọng mà."
Cô ấy cắn chặt môi, trước khi chạy lên xe còn nói: "Anh đợi em thi xong sẽ về! Đúng rồi, cảm ơn anh đã giúp em lấy lại tư cách thi ~"
Qua cửa kính, tôi thấy giáo viên đang lần lượt thu điện thoại của từng học sinh. Đến khi xe buýt biến mất khỏi tầm mắt, tôi mới quay người rời đi.
Dù trong lòng vẫn còn nhiều nghi hoặc, nhưng tôi vẫn bắt tay chuẩn bị thủ tục đi du học, như ôn thi tiếng Anh chẳng hạn.
Ba ngày của cuộc thi toàn quốc nhanh chóng trôi qua, tin tức Bạch Hiểu Ngưng giành giải vàng toàn quốc còn về trước cả cô ấy. Bố mẹ tôi vui mừng như thể con gái họ vừa đoạt giải, mua về một đống trái cây, bánh kẹo, nhất định đòi đến nhà Bạch Hiểu Ngưng chúc mừng tối nay.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận