Bầu trời âm trầm, màn đêm dần buông, hô hấp của hải quân chung quanh cũng càng ngày càng nặng nề.
"Clow trung tá là trung tá, Hugo trung tá của chúng ta cũng là trung tá, dựa vào cái gì mà đối xử với ngài ấy như thế?"
Trung úy kia nắm chặt chuôi đao bên hông, sắc mặt bất thiện.
Thượng úy khinh thường cười: " Hải quân ngăn cản người khác bắt hải tặc chính là đồng mưu, tôi cũng chưng từng nghe qua."
Trung úy rút đao ra, quát: " Mày không được vũ nhục Hugo trung tá!"
"Tao cũng sẽ không để mày chửi bới Clow trung tá." Thượng úy vung cánh tay, hải quân sau lưng lập tức giơ trường thương lên, nhắm thẳng tới đám hải quân đối diện.
Tương tự, hải quân sau lưng Trung úy cũng rút ra vũ khí, từng người tràn đầy tức giận.
Bầu không khí thực sự rơi vào giằng co, dường như chỉ trong một chớp mắt tiếp theo là sẽ ra tay đánh nhau.
"Bại ép!"
Clow vung lưỡi đao lên, sát khí nồng đậm ép tới.
Nhưng sát khí giống như một trận gió, thổi áo bào cùng lọn tóc của bọn hắn, Clow có thể nhìn thấy ánh mắt của bọn hắn thoáng hoảng hốt, tiếp đó tức giận càng tăng lên.
Không choáng. . .
"Nói đùa à." Động tác cắn nuốt của Rida cũng ngừng lại.
Sát khí của Clow đều không thể khiến đám người này ngất đi?
Ý chí của bọn hắn mạnh như vậy từ lúc nào.
"Nước biển. . ."
Phía sau vang lên một âm thanh.
Clow quay đầu, chỉ thấy Gugas nằm ở kia thở dốc vài tiếng, nói: " Người không chết, ngâm nước biển, là có thể giải trừ."
Giọng nói của Gugas không tràn ngập bi ai như trước đó, chỉ thấy hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, ánh mắt rất bình tĩnh, "Phải nhanh một chút, một khi bầu trời hoàn toàn đen xuống, như vậy tất cả sẽ không kịp."
Soạt!
Hắn vừa dứt lời, bầu trời lập tức đổ xuống lượng lớn nước, giọt nước mưa kia lớn cỡ nắm tay, nện lên thân người rất đau nhức.
Năm ngón tay Clow thoáng động, nước mưa tụ tập lại, bao trùm tất cả mọi người có mặt ở đây.
"Clow, anh làm gì, cô ---- "
Ngay cả Rida đều không ngoại lệ.
Sau khi bị nước biển ngâm, Clow mới buông tay ra, mặc cho nước biển từ trên người bọn họ tản ra.
"Chúng ta. . ."
Thượng úy cùng đám hải quân đều sững sờ, buông vũ khí trong tay xuống, trong mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ.
Vừa rồi bọn hắn muốn làm gì? !
Chuyện nội đấu với đồng liêu này, chưa từng có tiền lệ như vậy, suýt nữa đã biến thành chuyện lớn không thể vãn hồi.
Đúng lúc này, Trung úy kia giơ đao lên, một đao bổ tới thượng úy kia.
Hô!
Lực gió mãnh liệt bỗng nhiên cuốn lên, thổi bay Trung úy cùng hải quân phía sau hắn ra.
Clow cầm Shusui, quay sang hỏi Gugas, "Này, không phải nói người không chết chỉ cần ngâm nước biển là có thể giải trừ sao?"
Gugas không nói gì, nhìn Clow, mang theo vô tận bi thống.
Tay Clow cầm đao khẽ run lên, "Không phải chứ. . ."
"Đúng vậy, bọn họ đều chết rồi." Gugas thản nhiên nói.
"A a a a a!"
Bên cạnh truyền đến tiếng kêu khóc, lúc này Hugo quỳ rạp xuống đất, run rẩy nhìn hai tay của mình, tương tự trên mặt anh ta cũng không còn vẻ điên cuồng, trở nên giống như một người bình thường vậy.
Rất nhanh, dường như hắn nhớ tới cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Clow, cực nhanh nói: " Người ở trấn Tada từ 3 ngày trước đó đã chết rồi, những người ở nơi này căn bản không phải là người!"
Clow cau mày nói: "Anh gọi điện thoại?"
"Nhanh đi, không có thời gian, mang tình báo về, để bản bộ phát động Buster Call, nơi này. . . Đã sớm không thể cứu!"
Hugo không để ý tới câu hỏi của Clow, giống như đang bàn giao di ngôn gì đó, cực nhanh nói hết lời, tiếp đó trên mặt lập tức hiển hiện vẻ thống khổ, "Nhanh lên. . . Đi!"
Một tiếng cuối cùng kia giống như tiếng gầm thét quái dị.
Mây đen hoàn toàn che lại bầu trời, khiến trấn Tada này hoàn toàn rơi vào hắc ám.
Hugo đau khổ ôm lấy chính mình, làn da dần dần trở nên đỏ hồng, anh ta há lớn miệng, phát ra tiếng rống nghẹn ngào.
Oanh!
Tóc của anh ta, ngũ quan, làn da, liên tiếp bắn ra ngọn lửa, sau đó lại bị mưa nước biển rơi xuống dập tắt.
Nhưng ngọn lửa không còn không có nghĩa là anh ta không sao, làn da anh ta vẫn bắt đầu trở nên cháy đen, tựa như là thân thể bị ngọn lửa thiêu đốt,
Trên người còn chảy xuôi từng đường vân đỏ hồng như dung nham.
Giống như miêu tả trong sách, phải chịu nỗi đau bị thiêu đốt.
Trừ Hugo ra, những người vừa rồi bị một đao của Clow thổi bay cũng gặp tình trạng như thế, từng người thân hình vặn vẹo, thần sắc khủng bố, toàn thân đều bị nước mưa rơi xuống toát ra hơi nóng.
Mỗi một người đều rơi vào trạng thái này.
"Thật đau, thật đau, máu, cho tôi máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-chi-muon-ve-huu-nhung-lai-bi-ep-thanh-dai-tuong&chuong=216]
. ."
Hugo run run rẩy rẩy đưa tay, cánh tay cháy đen kia đã trương lớn lên mấy phần, ngón tay trở nên bén nhọn, giống như trảo của thú.
"Cho tôi máu! ! !"
Ngũ quan anh ta biến thành than cốc, cũng không nhìn thấy biểu lộ, ngược lại tràn ngập điên cuồng vô tận.
Giống như nội dung trong sách, đến ban đêm, người sẽ hóa thành quái vật, chịu đựng nỗi đau bị thiêu đốt, chỉ có thể thông qua cướp đoạt máu của người sống mới giảm bớt đau đớn.
Hô!
Một thanh rìu xoay nhanh bắn ra, lưỡi búa chém Hugo thành hai nửa, rìu kia xoay tròn về phía trước, chém tới cả đám đám hải quân cũng đã hóa thân thành quái vật, giống như boomerang, một lần nữa bay trở về phía sau.
Gugas ở phía sau chẳng biết đã đứng lên từ lúc nào, một tay tiếp được cái búa to lớn kia, ánh mắt hắn lạnh như băng, tràn đầy điên cuồng nhìn về phía đám Clow, thì thầm: "Cứu rỗi. . ."
Trúng một chiêu Vô Minh Thần Phong Lưu của hắn, thế mà còn có thể động đậy?
Gugas run rẩy, thân thể bắt đầu căng phồng lên, theo tiếng vải vóc vỡ ra, trang phục giáo sĩ trên người hắn bị xé nứt, lượng lớn lông mềm màu đen bay ra, mặt hắn dần dần trở nên hẹp dài, chân như dã thú.
"Ngao! ! !"
Một người sói cao hơn 5 mét hùng tráng đứng thẳng, ngẩng lên bầu trời tăm tối gầm thét.
Năng lực giả? !
Hơn nữa còn là hệ Zoan có sinh mệnh lực thịnh vượng nhất?
Khó trách trúng Vô Minh Thần Phong Lưu của hắn mà vẫn có thể sống.
Nhìn tình huống này CMN còn không phải Artificial Zoan , có thể đứng thẳng đồng thời biến thành người sói, ít nhất cũng là Ancient Zoan.
"Rống!"
Người sối cúi đầu nhìn về phía Clow móng vuốt, to lớn lập tức vung lên đánh tới.
Clow vung tay, mưa to rơi xuống đột nhiên tụ lại quanh người sói này, hình thành đoàn nước biển bao lấy hắn.
Đồng thời, hai ngón tay Clow gạt về Shusui, mang ra một đạo kim mang.
"Vô Minh Thần Phong Lưu áo nghĩa. . ."
Nước biển có thể để khiến năng lực giả không còn lực lượng, nhưng phải xem là cấp bậc gì, loại cấp bậc này, chỉ có thể nói là suy yếu, bằng thực lực của hắn, phá vỡ đoàn nước biển là chuyện quá dễ dàng.
Cho nên, chém trước một đao giết chết hắn lại nói.
"Thanh Long!"
Lưỡi đao rơi xuống, chém vào trong nước biển, nước biển nhất thời quay cuồng, gần như biến thành một Thủy Long, nuốt chửng lấy người sói kia, lượng nước kia hóa thành lưỡi dao, không ngừng cắt tới thân thể người sói, máu tươi tràn ngập nước biển, biến nước biển thành đục ngầu.
Người sối không ngừng gào lên đau đớn, sau khoảng 3 phút, đoàn nước hòa máu mới tản mát ra, lộ ra người sói máu me khắp người kia.
Ầm!
Thân thể của nó ngã về sau, chỉ có lồng ngực chập trùng còn chứng tỏ người này còn sống. .
Người sói nằm thở hổn hển một lúc, thân thể chậm rãi thu nhỏ, biến thành nhân loại.
"Tôi. . ."
Sắc mặt Gugas khôi phục bình thường, lộ ra nụ cười cay đắng: "Nếu như năm đó người đến đóng giữ là cậu, có lẽ vương quốc Tada sẽ không rơi vào loại tình trạng này."
"Tỉnh lại rồi?"
Clow hỏi: "Vì sao anh không bị hỏa thiêu."
"Nguyền rủa khác biệt, tôi khác với bọn họ."
Đầu của Gugas không hề động, đôi mắt lại nhìn tới quyển sách giáo nghĩa bên cạnh, ngữ khí suy yếu: "Quyển sách này là thiếu nữ kia cho tôi, trên đó viết chuyện xưa của tôi, tôi đóng ở nơi cuối cùng này, vì không để bọn hắn chịu nỗi khổ sở khát vọng uống máu tươi, đối với bọn hắn chính là thương xót."
Hắn nói tới thương xót, Clow cũng biết là giết chóc.
Chết đi thì sẽ không cảm nhận được đau đớn.
Nói cách khác. . .
"Anh giết chết tất cả mọi người ở trấn Tada?" Clow hỏi.
Gugas thảm đạm cười, "Không sai, là tôi giết, lúc đầu tôi cho là tôi có thể giữ vững. Tôi cũng từng đọc « nữ vu báo thù », năng lực kia không ảnh hưởng tới tôi, thế nhưng thiếu nữ kia, thiếu nữ kia. . ."
"Thiếu nữ kia nói tôi sẽ trúng nguyền rủa trong sách , dựa theo nội dung trong sách làm việc, tôi không tin, cho nên, chuyện này thành thực tế."
Hắn nhìn về phía Clow, ngưng trọng nói: "Nếu như cậu đụng phải một thiếu nữ tóc đen nhìn rất tà ác thì tuyệt đối không được phủ định cô ta. Chú ý cạm bẫy ngôn ngữ của cô ta, lời nói của cô ta là giả, nhưng một khi cậu lần nữa phủ định, như vậy lời nói dối nhất định sẽ biến thành sự thật."
"Sipatia?"
Clow nheo mắt lại, "A. . . Tôi đã lĩnh giáo qua."
"Có đúng không. . ."
Gugas cười cười, nói: "Các vị ở đây đợi tới ban ngày, tất cả sẽ khôi phục như lúc ban đầu, trừ tôi "
Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía xác chết cháy bị hắn chặt thành hai đoạn, thở dài: "Tới ban ngày, thay tôi nói lời xin lỗi với Hugo tiên sinh, anh ta là người rất cao thượng , dựa vào ý chí của chính mình để phá vỡ nguyền rủa, chỉ là bị tôi cho giết chết ngay lúc đó."
Hơi thở của Gugas từ từ yếu dần, hắn nhìn chằm chằm bầu trời, thì thầm:
"Lais, làm được tới loại tình trạng này, em hẳn là đã nguôi giận đi, chúng ta thật sự có lỗi với Lisara. . ."
Hắn há to miệng, đôi mắt mở to, mang theo vẻ sám hối, ngưng kết tại kia.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận