Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THỜI KHẮC ĐẸP NHẤT

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-07-25 20:18:52
17

Buổi tối, tôi nằm trên giường lướt điện thoại,vừa hay thấy Thẩm Gia Diễn đăng status mới trên diễn đàn.

Là một tấm ảnh, phông nền là sân bóng rổ ban đêm.

Vừa nhìn đã biết ảnh chụp kiểu tiện tay cho có thế mà khí chất điển trai vẫn tràn đầy khung hình.

Rõ ràng cậu ta vừa vận động xong, cổ áo hơi mở, trên cổ còn vương giọt mồ hôi, người trong ảnh đang ngửa đầu uống nước từ chiếc bình trong tay, bàn tay rõ x/u/o/n/g khớp, đường nét cứng cáp.

Vậy mà caption lại viết: “Uống nước ấm nhiều vào, ngủ sớm chút.”

…Là tôi nghĩ nhiều quá sao?

Sao cảm giác dòng chữ này giống như đang nói với tôi vậy?

Không lẽ… cậu ta thích tôi?

Không, không, chắc là ảo giác thôi.

Nhất định là tôi nghĩ nhiều rồi.

18

Áo khoác phơi khô rồi.

Tôi nhắn tin WeChat cho Thẩm Gia Diễn hẹn thời gian và địa điểm trả áo.

Tối đến, có người gõ cửa ký túc xá chúng tôi.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-i-kh-c-p-nh-t&chuong=6]


Mở cửa ra thì thấy hai cô gái, trong đó có một người là cô nàng hôm trước nói đã giữ chỗ giúp Thẩm Gia Diễn.

Tôi lịch sự hỏi: “Chào cậu, có chuyện gì vậy?”

Cô ta cười cười nói: “À, cái áo khoác của Thẩm Gia Diễn đang ở chỗ cậu đúng không?”

“Ừ, đúng rồi.”

Cô ta mỉm cười: “Vậy cậu đưa cho tôi nhé, cậu ấy bảo tôi đến lấy, tôi sẽ mang giúp cậu ấy.”

Tôi đang định quay vào lấy nhưng cảm thấy có gì đó sai sai.

“Không đúng, Thẩm Gia Diễn đâu có nói với tôi chuyện này, tôi tự đem trả được rồi không phiền cậu đâu, cảm ơn nhé.”

Ngay lập tức, nụ cười trên mặt cô ta biến mất như có phép màu.

Cô ta gằn giọng: “Tôi là bạn gái tương lai của Thẩm Gia Diễn, không ai xứng đáng giữ áo khoác của cậu ấy hơn tôi cả. Mau đưa đây, tôi sẽ giúp cậu trả lại được chứ?”

Tôi cười bật thành tiếng luôn: “Cậu là bạn gái cậu ấy, vậy tôi còn là vợ cậu ấy đấy!”

Nói xong, tôi đóng cửa một cái “rầm”

Nổ thì ai mà chẳng biết nổ chứ?

Quay người lại, Tống Tiếu Tiếu giơ ngón tay cái với tôi: “Đỉnh thật đấy chị em!”

Tôi hỏi: “Cô gái đó là ai thế?”

“Cô ta học cùng lớp với Thẩm Gia Diễn, nghe nói bị cậu ấy từ chối bao nhiêu lần mà vẫn chưa chịu bỏ cuộc, cứ quấn lấy mãi đến mức sau này Thẩm Gia Diễn lơ đẹp luôn.”

“Ra vậy… suýt nữa thì mình tin lời dối trá của cô ta rồi.”

19

Thẩm Gia Diễn đứng đợi tôi không xa.

Tôi ôm áo khoác của cậu ta, khi còn chưa kịp đến gần thì cô gái từng đến gõ cửa ký túc xá tôi hôm trước không biết từ đâu xông ra, còn chạy đến bên cạnh cậu ta nhanh hơn cả tôi.

Sắc mặt Thẩm Gia Diễn không có biểu cảm gì đặc biệt, chỉ khi nhìn thấy tôi mới nhếch môi cười nhàn nhạt: "Chờ cậu nửa ngày rồi đấy."

Tôi vội vàng rảo bước.

Cô gái kia đột nhiên cười nhạo thành tiếng: "Thẩm Gia Diễn, cậu có biết hôm qua cô ta nói mình là gì với cậu không?"

Hả???

Rõ ràng là cô ta là cố ý bám theo tôi đến đây chỉ để vạch trần câu tôi nói hôm qua khi chọc tức cô ta, loại người không chiếm được thì nhất định phải kéo người khác xuống nước.

Thẩm Gia Diễn liếc cô ta một cái: "Cô ấy nói gì?"

"Tôi nói mình là bạn học cùng lớp cậu, có thể giúp cô ta trả lại áo khoác cho cậu nhưng cô ta từ chối, còn nói bản thân là vợ cậu cơ đấy. Cậu nói có buồn cười không?"

Thẩm Gia Diễn lập tức liếc mắt nhìn tôi, ánh mắt mang chút ý cười đầy ẩn ý.

Tôi còn chưa kịp giải thích thì cậu ta đã lên tiếng:

"Đúng vậy."

"Đây là bạn gái tôi, cô ấy tự xưng là vợ tôi còn từ chối yêu cầu vô lý của cô không phải chuyện hết sức bình thường à?"

Cô gái kia lập tức sững người: "Hả? Hai người thật sự đang quen nhau sao..."

Tôi cũng ngớ ra ngay tại chỗ.

Đúng lúc này, Thẩm Gia Diễn cho tôi một ánh mắt ngầm ra hiệu.

Tôi lập tức hiểu ý, lập tức đổi sang biểu cảm e thẹn như một cô bạn gái thật sự thân mật khoác lấy tay cậu ta.

"Ông xã, áo khoác của anh mặc lên ấm lắm luôn á~"

"Giữa người yêu với nhau còn khách sáo gì nữa." Nói rồi, Thẩm Gia Diễn cúi đầu đan c/h/ặ/t tay tôi vào tay cậu ta, mười ngón tay siết lấy nhau.

Đây là lần đầu tiên trong đời tôi nắm tay một người con trai.

Trái tim nhỏ bé trong lồng n/g/u/c tôi đập liên hồi như muốn nhảy ra ngoài.

Cô gái kia vẫn chưa chịu bỏ cuộc, còn đứng chắn trước mặt hai chúng tôi: "Tôi không tin! Đừng tưởng tôi chưa đọc tiểu thuyết, mấy người nhất định đang giả làm người yêu để lừa tôi, rõ ràng là chưa từng hôn nhau!"

Tôi ra vẻ bất lực: "Làm ơn đi, chúng tôi mỗi ngày hôn nhau mấy lần là ít, chẳng qua cô chưa tận mắt thấy thôi."

"Tôi không tin! Trừ khi hai người hôn nhau trước mặt tôi!"

Thẩm Gia Diễn chẳng tỏ vẻ ngại ngùng gì, khóe môi cong lên lười biếng: "Đến đây, bảo bối, hôn anh một cái."

Giọng nói trầm thấp ngập tràn mê hoặc.

Này là cô ta ép đấy nhé, không phải tôi lợi d/u/n/g cậu ta đâu!

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận