Tôi ôm SGK nhìn về phía Triệu Vãn Vãn đang nép sau lưng vị hôn phu của mình. Đây là lần đầu tiên tôi nghiêm túc đánh giá cậu ta.
Tôi lắc đầu: “Danh sách đã được duyệt, Lão sư cũng không có cách thay đổi.”
Thẩm Yến nói một câu đã biết.
Triệu Vãn Vãn đột nhiên cắn môi khóc thành tiếng: “Đều do tôi ngu ngốc, quên mất thời gian nộp đơn, nếu không có này số tiền, tôi không thể đóng học phí.”
Tôi thầm nghĩ trong lòng, Thẩm Yến ghét nhất chính là con gái khóc.
Giây tiếp theo, lời nói của cậu ấy nói khiến tôi cảm thấy xa lạ.
Tôi cho cậu mượn trước.
Triệu Vãn Vãn lau nước mắt: "Thật sao? Cảm ơn, nhưng..."
Cô ta thật cẩn thận mà nhìn về phía tôi: “Bạn gái cậu có đồng ý không?”
Thẩm Yến nhíu mày: “Sẽ không, Ôn Đường không phải người keo kiệt như vậy.”
Nói xong liền tạm biệt tôi.
Thế là dẫn Triệu Vãn Vãn đi lấy tiền đóng học phí.
Ánh nắng ấm áp chiếu vào hai người bọn họ, phảng phất bọn họ mới là một đôi.
Bạn thân khó chịu nói: “Đây là tình huống như thế nào a, Triệu Vãn Vãn chắc chắn là cố ý.”
Tôi nhìn bóng dáng họ rời đi và phải mất một lúc mới bình tĩnh lại được.
3.
Triệu Vãn Vãn và tôi gặp nhau có một lần, cũng không có qua lại.
Thẩm Yến chưa bao giờ nhắc đến cô ta trước mặt tôi.
Cho đến khi tôi đến tỉnh bên tham gia thi đấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-m-y-n-x-n-ng&chuong=2]
Sau khi trở về Thẩm Yến hẹn tôi ra ngoài, vẻ mặt xin lỗi nói rằng đã thích người khác, vì thanh danh của tôi mà suy nghĩ, hy vọng tôi có thể chủ động giải trừ hôn ước với ba mẹ hai bên.
Đây là lần thứ hai tôi gặp Triệu Vãn Vãn.
Nhìn bộ dáng không còn suy dinh dưỡng nữa.
Thay vào đó, khuôn mặt cô ta hồng hào và đôi mắt tràn đầy khí chất.
Cô ta như cũ nép phía sau Thẩm Yến: “Thật xin lỗi chị Ôn Đường!”
Tôi không trả lời cô ta: “Thẩm Yến, cậu ấy không hiểu, nhưng cậu hẳn là hiểu, hôn ước chúng ta không chỉ là của hai người còn vì Thẩm thị cùng Ôn thị, tôi cho cậu một tuần để có thời gian suy xét, nếu cậu vẫn khăng khăng muốn giải trừ hôn ước vậy cậu liền tự mình đến nói với ba mẹ hai bên đi.”
Tôi để tiền lên bàn cafe rồi nhanh chóng rời đi.
Chưa đầy một tuần, Thẩm Yến và Triệu Vãn Vãn lại tìm tới.
Cả trường đều biết về mối quan hệ yêu-ghét giữa ba chúng tôi, ai nấy đều tò mò dừng lại.
Mấy ngày không gặp, Thẩm Yến càng mạnh miệng hung hãn hơn một chút.
Ngày xưa cậu ấy không bao giờ nặng lời với tôi, nhưng bây giờ cậu ta dùng những lời khiến tôi đau lòng nhất.
“Cho dù nhà tôi phá sản, tôi cũng không cần gia đình cậu hỗ trợ một xu, cậu ngoài việc sống bằng đồng tiền dơ bẩn của ba mẹ mình, thì cậu không bằng một ngón tay của Vãn Vãn.”
“Tôi trước kia tại sao không phát hiện ra cậu ác độc như vậy, vì chia rẽ tôi cùng Vãn Vãn, lấy sự giúp đỡ Thẩm thị làm điều kiện bức ép ba mẹ tôi, không đồng ý cho tôi cùng Vãn Vãn ở bên nhau.”
Những lời nói lạnh lùng xuyên qua trái tim tôi như một con dao sắc bén, lần lượt lan ra khắp cơ thể tôi.
Tôi tránh ánh mắt như dao của Thẩm Yến: “Cậu nên nhớ rõ ai mới là vị hôn thê của cậu!”
4.
Sau đó, Thẩm Yến không tiếc mối quan hệ hai bên gia đình mà kiên quyết từ hôn cùng tôi, tôi trở thành trò cười của mọi người trong trường. Ôn gia cũng bị người ngoài chê cười. Về phần Thẩm thị không có sự giúp đỡ của Ôn thị chuỗi nguồn vốn bị đứt, dù bán toàn bộ bất động sản cũng không bù vào được, thiếu một đống nợ.
Nhưng đây là chuyện sau này.
Trước khi phá sản hoàn toàn, Thẩm Yến ngày nào cũng đăng những hình ảnh tình cảm ân ái lên vòng bạn bè. Cùng Triệu Vãn Vãn đi Bắc Cực, Quý Châu, Lhasa, Vân Nam, …
Các nơi trên thế giới đều có bóng dáng của họ.
"Ôn Đường, mọi người đang tìm cậu, mau vào đi."
Giọng nói của lớp trưởng kéo tôi quay về hiện tại.
Thẩm Yến thấy lớp trưởng cũ liền bỏ chạy, lại bị lớp trưởng phát hiện: “Thẩm…… Yến?”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận