Loading...
HẢI ĐƯỜNG RỰC NỞ
Tác giả: Thục Đạo Sơn
Thể loại:
Cổ Đại, Cung Đấu, Cung Đình Hầu Tước, Gia Đấu, Góc Nhìn Nữ, Hào Môn Thế Gia, Nữ Cường, Phương Đông, Thanh Mai Trúc Mã, Trả Thù

Tình trạng:
Hoàn thành
Chương
12
Lượt đọc
110
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
Vì cứu vị hôn phu thanh mai trúc mã, ta đã tự nguyện chinh chiến ba năm nơi biên ải.
Nào ngờ, đến khi khải hoàn trở về lại bắt gặp cảnh trúc mã và thứ muội gian d/a/m ở hậu viện.
Thứ muội tỏ ra yếu đuối như cành liễu trước gió nhưng vẫn cố tình để lộ một vết đỏ sau gáy:
“Đã lâu rồi chưa thấy tỷ trở về, muội chỉ là không nỡ để lang quân phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo...”
...
Nào ngờ, đến khi khải hoàn trở về lại bắt gặp cảnh trúc mã và thứ muội gian d/a/m ở hậu viện.
Thứ muội tỏ ra yếu đuối như cành liễu trước gió nhưng vẫn cố tình để lộ một vết đỏ sau gáy:
“Đã lâu rồi chưa thấy tỷ trở về, muội chỉ là không nỡ để lang quân phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo...”
...
Vì cứu vị hôn phu thanh mai trúc mã, ta đã tự nguyện chinh chiến ba năm nơi biên ải.
Nào ngờ, đến khi khải hoàn trở về lại bắt gặp cảnh trúc mã và thứ muội gian d/a/m ở hậu viện.
Thứ muội tỏ ra yếu đuối như cành liễu trước gió nhưng vẫn cố tình để lộ một vết đỏ sau gáy:
“Đã lâu rồi chưa thấy tỷ trở về, muội chỉ là không nỡ để lang quân phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo...”
Không chỉ vậy, vị thiếu niên năm xưa đã từng thề non hẹn biển với ta lại dám mở miệng đề nghị hai tỷ muội ta cùng hầu chung một lang quân:
“Trừ ta ra, khắp Kinh thành này làm gì còn ai nguyện ý cưới một nữ tướng từng lăn lộn chốn sa trường như ngươi.
Ngươi nhẫn nhịn một chút, hai tỷ muội cố gắng chung sống hòa thuận thì ngươi sẽ mãi mãi là chính thê của ta.”
Nghe hắn nói vậy, ta lập tức nở một nụ cười lạnh lùng, rút k/i/e/m c/h/e/m nát kim bài miễn tử mà ta đã vất vả cầu được cho hắn:
“Ta chinh chiến nơi sa trường đã ngần ấy năm, trải qua hàng trăm trận chiến, chỉ chưa từng học được hai chữ ‘nhẫn nhịn’.
Nếu ngươi đã thích cảnh tỷ muội cùng hầu hạ một lang quân như vậy thì xuống âm phủ mà hầu đi!”
Nào ngờ, đến khi khải hoàn trở về lại bắt gặp cảnh trúc mã và thứ muội gian d/a/m ở hậu viện.
Thứ muội tỏ ra yếu đuối như cành liễu trước gió nhưng vẫn cố tình để lộ một vết đỏ sau gáy:
“Đã lâu rồi chưa thấy tỷ trở về, muội chỉ là không nỡ để lang quân phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo...”
Không chỉ vậy, vị thiếu niên năm xưa đã từng thề non hẹn biển với ta lại dám mở miệng đề nghị hai tỷ muội ta cùng hầu chung một lang quân:
“Trừ ta ra, khắp Kinh thành này làm gì còn ai nguyện ý cưới một nữ tướng từng lăn lộn chốn sa trường như ngươi.
Ngươi nhẫn nhịn một chút, hai tỷ muội cố gắng chung sống hòa thuận thì ngươi sẽ mãi mãi là chính thê của ta.”
Nghe hắn nói vậy, ta lập tức nở một nụ cười lạnh lùng, rút k/i/e/m c/h/e/m nát kim bài miễn tử mà ta đã vất vả cầu được cho hắn:
“Ta chinh chiến nơi sa trường đã ngần ấy năm, trải qua hàng trăm trận chiến, chỉ chưa từng học được hai chữ ‘nhẫn nhịn’.
Nếu ngươi đã thích cảnh tỷ muội cùng hầu hạ một lang quân như vậy thì xuống âm phủ mà hầu đi!”
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Me Qi Qi
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận