Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CÁ CHÉP TINH KHÔNG DỄ CHỌC

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-07-26 20:17:17
10

Ta bị dọa đến giật nảy người, vội vã định lùi về nhưng không ngờ lại chạm phải kết giới.

Kết giới của Long tộc có cơ chế cảm ứng, nếu đụng tới rìa kết giới thì nó sẽ thu hẹp lại.

Vì vậy, khi chui qua lỗ hổng lúc nãy, ta đã vô cùng cẩn thận, cố gắng không chạm vào phần rìa kết giới.

Vậy mà khi bị giọng nói kia làm giật mình, ta lại không cẩn tthận đụng phải kết giới khiến ta lập tức bị kẹt lại ở cái lỗ đó, không nhúc nhích nổi dù chỉ một chút.

“Ngươi! Mau lại giúp ta một tay!” Ta hoảng hốt hét to: “Nhanh! Kéo ta về!”

Ta bắt đầu cảm thấy hoảng hốt, vì ta biết cái kết giới này sẽ ngày càng thu nhỏ lại. Nếu ta cứ bị kẹt mãi thế này thì có thể nó sẽ siết đứt cổ ta.

Vì vậy, ta vội vàng cầu cứu người vừa phát ra âm thanh phía sau.

Ta nghĩ, dù thế nào thì người kia cũng sẽ không bỏ mặc ta chờ c/h/e/c. Ai ngờ, chẳng những không có lực kéo nào xuất hiện mà ta còn nghe thấy một tiếng cười khẽ đầy ẩn ý.

“Ngươi đang chui... lỗ chó đấy à?”

Giọng nói trong trẻo dễ nghe nhưng từng câu từng chữ lại mang theo ý giễu cợt khiến ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Ta lập tức giận dữ hét lên: “lỗ chó cái gì mà lỗ chó! Ta... Chẳng qua ta chỉ bị kẹt thôi! Mau giúp ta một tay đi!”

Ta vừa nói vừa vươn tay ra phía sau, muốn để đối phương kéo mình một cái nhưng hắn ta vẫn chẳng hề động đậy.

Nhìn thấy lỗ kết giới càng lúc càng nhỏ, dáng vẻ con người này của ta đã không thể chịu được nữa, ta đành lập tức biến lại thành cá.

Nhưng dù hóa về nguyên hình thì kết giới vẫn nhanh chóng co lại, tiếp tục siết chặt lấy thân cá của ta.

Trong lòng ta cảm thấy vô cùng t/u/y/e/t v/o/ng.

Không thể nào… Lẽ nào ta sắp c/h/e/c ở chỗ này thật ư?

Ta t/u/y/e/t v/o/ng quẫy đuôi một cái, định nhắm mắt chờ c/h/e/c thì đột nhiên nghe thấy một tiếng thở dài vang lên từ phía sau:

“Vảy thật đẹp.”

Ngay sau đó, ta cảm thấy kết giới đột nhiên ngừng thu nhỏ, thậm chí còn nới rộng ra. Sau đó, ta bị nam nhân kia nhẹ nhàng ôm ra khỏi kết giới.

Ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần, chỉ biết ngơ ngác mở to mắt cá ra nhìn người trước mặt.

Ta lập tức hít mạnh một ngụm khí lạnh.

Đẹp trai quá!

Phải biết rằng Long tộc vốn toàn là những kẻ có dáng vẻ xuất chúng, dù hóa hình thành người thì ai nấy cũng đều vô cùng đẹp mắt.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-ch-p-tinh-kh-ng-d-ch-c&chuong=5]


Khi mới đến Long tộc, ta thật sự được rửa mắt mỗi ngày, cảm giác như có cả đám người mẫu nam và minh tinh đi lại quanh ta.

Chỉ tiếc, những “minh tinh” ấy toàn là bọn Long tộc chuyên dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, suốt ngày chỉ muốn làm cái chuyện đó với ta nên ta đã chẳng còn thấy hấp dẫn từ lâu rồi.

Nhưng phải công nhận, ngoại hình của Long tộc thật sự đẹp đến mức không có gì để chê cả.

Trong số họ, người đẹp nhất mà ta từng gặp chính là Long Viêm.

Khi là rồng thì toàn thân hắn phủ đầy vảy vàng lấp lánh, còn khi hóa người thì lại vô cùng đẹp trai.

Nhưng người trước mặt này... Lại không hề thua kém.

Chỉ là phong cách hai người hoàn toàn khác nhau.

Long Viêm trông như một người mẫu nam lạnh lùng nghiêm nghị, góc cạnh rõ ràng, mang cảm giác cấm dục khó gần.

Còn người đang đứng trước mặt ta lại như bước ra từ tranh vẽ, dịu dàng như ngọc, vô cùng thanh tú, trông hắn ta giống như một thiếu niên trong truyện tranh.

Ta ngây người, nhìn hắn ta không chớp mắt. Hắn ta thấy vậy, lập tức bật cười, giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

“Ta đẹp đến vậy sao?”

Ta nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Phải rồi, đừng nhìn vẻ ngoài hắn ta dịu dàng nho nhã như vậy mà nhầm. Sao ta có thể quên vừa rồi hắn ta đã trơ mắt đứng nhìn ta suýt bị c/h/ặ/t làm đôi mà không thay đổi sắc mặt.

Chắc chắn bên trong nam nhân có vẻ ngoài ngoài dịu dàng như ngọc này là một một trái tim vô cùng đen tối.

Ta hừ lạnh một tiếng, vung đuôi hóa lại hình người rồi xoay người bỏ đi.

Ai ngờ hắn ta lại đột nhiên phát rồ, lẽo đẽo bám theo ta không chịu buông.

“Này, sao ngươi lại như thế? Ta cứu ngươi một mạng, chẳng lẽ ngươi không định cảm ơn ta sao?”

“Cảm ơn.”

Ta đáp lại một cách gượng gạo.

Hắn ta vẫn chưa thấy hài lòng, tiếp tục lải nhải: “Thật ra ta thấy, ngươi ở dạng cá nhìn còn đẹp hơn.”

Ta bị tên nam nhân này làm phiền đến mức phát cáu, cuối cùng không nhịn được nữa, quay đầu lại quát:

“Mấy người Long tộc các ngươi cứ thích mấy cái vảy vàng óng ánh thế này à?”

Ta chỉ tiện miệng mắng vu vơ vậy thôi, nào ngờ hắn ta lại sững người, ánh mắt thoáng tối đi, khóe môi khẽ nhếch lên, hắn ta nở một nụ cười tự giễu:

“Vậy sao? Nhưng ta... Cũng đâu được coi là một con rồng thật sự.”

Ta ngạc nhiên nhìn hắn, dường như hắn thấy sự nghi hoặc trong mắt ta, lập tức nhẹ giọng nói:

“Ta không phải rồng thuần huyết, mà là con của Long tộc với Khỉ tinh, ta tên là Trào Phong.”

Ta lập tức giật mình, không ngờ nam nhân trước mặt lại là... Trào Phong trong truyền thuyết!

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận