Lời Thanh Long công chúa nói rõ ràng là lời trêu ghẹo nhưng ta thấy mấy vị tộc trưởng bên cạnh đã bắt đầu cau mày.
Tim ta đập thình thịch.
Phải biết rằng, với Long tộc, việc sắp thành thân mà vẫn chưa từng phát sinh chuyện gì thật sự là một chuyện vô cùng khó tin.
Liệu đám tộc trưởng này có phát hiện ra mối quan hệ giữa ta và Trào Phong chỉ là đang diễn trò mà thôi không?
Ta hối hận đến mức muốn c/ắ/n mạnh đầu l/ư/ỡ/i bản thân. Bên cạnh, Trào Phong lại bình tĩnh hơn ta rất nhiều, thản nhiên nói:
“Tộc cá chép vốn giữ gìn nên đương nhiên ta phải tôn trọng ý muốn của nàng, để dành điều tốt đẹp nhất cho đêm động phòng.”
Nghe đến đây, không ít tộc nhân của Long tộc đều tỏ ra khinh thường, rõ ràng là bọn họ chẳng hề tin tưởng lý do này.
Ngược lại, Long Viêm, người mang vẻ mặt khó coi lúc nãy lại đột nhiên dịu đi đôi phần.
Một màn náo loạn cứ thế khép lại, may mắn là cuối cùng các tộc trưởng cũng không nghi ngờ gì thêm.
Tiếp sau đó là quá trình chuẩn bị cho hôn lễ.
Không biết Long Viêm nổi cơn điên gì, hắn lại nhốt ta trong động phủ.
Theo lời hắn nói thì nếu Trào Phong đã nói sẽ tôn trọng ta thì phải tôn trọng đến cùng, tốt nhất là trước khi thành thân không nên gặp nhau.
Vì thế chúng ta thật sự không gặp lại nhau nữa. Nhưng trong lòng ta vẫn cảm thấy hơi lo lắng, ta sợ kế hoạch sẽ xảy ra sơ suất.
Ngày thành thân cuối cùng cũng tới, cũng chính là ngày chúng ta sẽ tới thánh địa của Long tộc để cử hành nghi lễ bái tế.
Theo lẽ thường, đáng lẽ vào ngày thành thân thì phải có người nhà bên tân nương đưa tiễn.
Nhưng ta chỉ là một con Cá chép tinh côi cút một mình, lấy đâu ra người nhà?
Cuối cùng, ta đành để Long Viêm đưa ta xuất giá.
Không ngờ Long Viêm lại đồng ý chuyện này.
Một con cá chép nhỏ như ta mà có thể khiến Thái tử Kim Long đích thân đưa tiễn trong ngày thành thân, nói ra thôi đã đủ để khoe suốt đời.
Đến ngày thành hôn, Trào Phong đến đón ta từ rất sớm. Chúng ta cùng ngồi trong một cỗ xe ngựa kéo bằng thiên mã, thẳng tiến về hướng thánh địa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-ch-p-tinh-kh-ng-d-ch-c&chuong=8]
Long Viêm cưỡi thiên mã bay phía trước dẫn đường.
Mọi chuyện đang diễn ra suôn sẻ, nhưng đúng lúc bọn ta sắp tới thánh địa của Long tộc thì một tràng âm thanh náo loạn đột nhiên vang lên.
Ta giật mình, vội vén rèm xe lên, chỉ thấy vô số Khỉ tinh đột nhiên lao ra từ trên không trung, lập tức tấn công vào tử huyệt của Long Viêm!
14
Lúc này, Long Viêm thấy đám Khỉ tinh xuất hiện, sắc mặt thay đổi, lập tức định ra tay.
Không ngờ ngay lúc này, Trào Phong lại nhanh tay hơn, trực tiếp bóp chặt cổ ta, lạnh lùng quát lớn:
“Long Viêm, nếu ngươi dám manh động thì ta sẽ g/i/e/c con Cá chép tinh này!”
Động tác của Long Viêm lập tức khựng lại.
Ta kinh ngạc nhìn Trào Phong:
“Ngươi đang làm cái gì vậy?”
Trào Phong cười lạnh:
“Ngươi thật sự tưởng ta muốn cùng ngươi rời khỏi Long tộc sao? Đúng là ta muốn rời đi nhưng chưa bao giờ định mang ngươi theo. Ngươi chỉ là công cụ trong kế hoạch của ta thôi!”
Đến lúc này, ta còn gì mà không hiểu nữa chứ?
Trào Phong đã tính toán kỹ lưỡng từ trước, hắn ta biết rằng hôm đưa dâu sẽ không có nhiều người hộ tống nên mới dàn xếp để Khỉ tinh mai phục tại đây.
Mục tiêu của hắn ta là Long Viêm.
Long Viêm lạnh giọng:
“Ngươi nghĩ chừng đó người có thể g/i/e/c được ta sao?”
Trào Phong cười mỉa mai:
“Bình thường thì đúng là không thể. Nhưng nếu ta có con Cá chép tinh này trong tay thì sao?”
Vừa nói, hắn ta vừa siết mạnh cổ ta hơn:
“Nếu ngươi không lập tức đầu hàng thì ta sẽ g/i/e/c nó. Nếu ta không nhầm, ngươi rất quan tâm đến con Cá chép tinh này đúng không? Chắc chắn ngươi sẽ không nỡ để nó c/h/e/c đâu nhỉ?”
Lúc này, ta mới hiểu rõ: Trào Phong bắt ta là để uy h/i/e/p Long Viêm.
Ta không khỏi cạn lời:
“Ngươi thật sự coi trọng ta quá rồi, một con cá chép hèn mọn như ta mà cũng khiến Long Viêm bận lòng?”
“Sao hắn lại không quan tâm được?” Trào Phong đáp.
“Trước đây hắn trúng độc nhưng chỉ để ngươi giải độc cho hắn, đủ thấy quan hệ của hai người chẳng tầm thường chút nào, đừng hòng qua mặt ta!”
Nói rồi, hắn ta trừng mắt nhìn Long Viêm:
“Sao nào? Vứt thanh k/i/e/m trong tay xuống, ta sẽ tha cho con Cá chép tinh này.”
Sắc mặt Long Viêm lạnh lẽo, vẫn chưa kịp phản ứng thì…
Ta đã bất ngờ ra tay.
Ta xoay người chụp lấy tay Trào Phong, dùng một đòn phản lực, thoát khỏi khống chế của hắn ta rồi lập tức bóp lấy cổ họng hắn ta.
Trào Phong sững sờ, định vùng vẫy phản kháng. Nhưng ngay sau đó, hắn ta đã phát hiện…
Hắn ta không thể vận một chút linh lực nào!
Sắc mặt Trào Phong lập tức lộ vẻ kinh hoàng, ngẩng đầu nhìn ta, hoảng loạn hỏi:
“Lúc sáng ngươi cho ta uống thứ gì vậy?”
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận