02
Thực ra bác gái cả làm vậy không chỉ một hai lần.
Bà ta vốn là người thích tham lam những lợi ích nhỏ nhặt.
Bác trai cả mất sớm, trước lúc lâm chung bác ấy đã nắm tay ba tôi dặn dò ông hãy thay bác ấy chăm sóc mẹ con bác gái cả.
Từ trước đến nay, ba tôi vẫn luôn kính trọng bác trai cả nên đã đồng ý, hứa sẽ không bạc đãi bác gái cả và hai đứa con của bác ấy.
Sau này, cuộc sống nhà tôi dần dần khởi sắc, cả nhà tôi cũng hết lòng chăm sóc gia đình bác gái cả nhưng không ngờ bác gái cả lại vì thế mà oán hận nhà tôi.
Bà ta cho rằng nhà tôi đã cướp mất vận may của nhà mình, là nhà tôi hại chết bác trai cả, nếu không có nhà tôi thì đáng lẽ nhà bọn họ phải được sống những ngày tháng sung túc như nhà tôi.
Thật là một người đàn bà điên rồ.
Vì nể mặt bác trai cả đã khuất nên ba luôn nhường nhịn mà không chấp nhặt với bác gái cả. Bà ta đến nhà tôi, tay chân không sạch sẽ, tiện tay lấy đi vài món đồ lặt vặt, ông cũng chỉ làm ngơ coi như không thấy.
Dù sao đồ cũng không đáng giá bao nhiêu, ba tôi không muốn làm lớn chuyện.
Nhưng ai ngờ bây giờ bác gái cả càng ngày càng quá đáng. Thậm chí còn nhắm vào chiếc nhẫn đính hôn của chị tôi.
Đó là chiếc nhẫn đính hôn mà ba tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền để làm cho chị tôi, trên đó còn đính viên kim cương vài carat.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-h-ng-ch-ng-ra-g&chuong=2]
Bác gái cả ăn trộm không thành, lại còn đổ tội lên đầu tôi.
Lần này cả nhà tôi đều không muốn nhịn nữa.
03
Buổi chiều, chị gái tôi về nhà, trong mắt vẫn còn nguyên sự tức giận.
"Thật không hiểu anh ta nghĩ gì nữa! Vậy mà còn dám bênh vực bà già kia, lại quay sang nghi ngờ em gái con!"
Sau khi bị ba mẹ gặng hỏi, chúng tôi mới biết được rằng, sau khi đuổi theo chị gái tôi, chồng sắp cưới của chị ấy chỉ an ủi qua loa vài câu rồi bắt đầu nói đỡ cho bác gái cả.
"Bà ấy tầm nhìn hạn hẹp nhưng không đến nỗi không phân biệt được đúng sai. Sam Sam à, chúng ta đừng chấp bà ấy nữa, được không em?"
"Vậy ý anh là em gái em lấy trộm chiếc nhẫn à?"
Chồng sắp cưới của chị ấy cúi đầu, không nói một lời.
Chị gái tôi tức đến bật cười, nói cần thời gian để bình tĩnh lại rồi bỏ mặc anh ta mà về nhà.
Nghe xong chuyện này, mẹ tôi giận sôi máu nhưng vẫn cố kìm nén cơn tức mà nói: "Sam Sam, mẹ đã nói rồi, bạn trai con không đáng để con phó thác cả đời. May mà bây giờ hai đứa chưa đăng ký kết hôn, mọi chuyện vẫn còn kịp."
Tôi thấy trong mắt chị gái có ánh lệ long lanh.
Tôi thở dài.
Chắc hẳn trong lòng chị gái tuy tức giận nhưng vẫn còn chút lưu luyến.
Dù sao cũng là người mình yêu.
04
Chị gái tôi ở nhà chưa được mấy ngày thì chồng sắp cưới của chị ấy đã tìm đến.
"Sam Sam, anh sai rồi, anh không nên bênh vực người ngoài, em tha lỗi cho anh nhé?"
Tay anh ta ôm một bó hồng lớn, lời nói tha thiết, nhìn kỹ thì thấy trong mắt hình như còn đọng chút nước mắt.
Chị gái tôi có vẻ hơi mủi lòng, tôi và mẹ nhìn nhau, không nói gì.
Ba tôi cũng mặt nặng mày nhẹ ngồi một bên, im lặng không lên tiếng.
Thấy không khí có phần gượng gạo, anh ta ho khan một tiếng rồi nói: "Sam Sam, anh sẽ tiếp tục đối xử tốt với em, em tha thứ cho anh lần này nhé!"
Chị tôi vừa định nhận lấy bó hoa hồng thì chuông cửa nhà tôi bất ngờ vang lên.
Tôi ra mở cửa thì thấy bác gái cả và con gái bà ta, tức là chị họ tôi, đang đứng ngoài cửa.
Ánh mắt chị họ tôi không ngừng liếc mắt về phía phòng khách, ánh mắt như vô tình nhưng lại đầy cố ý. Có vẻ như chị ta đã thấy anh rể đang quỳ trên sàn, khẩn thiết cầu xin sự tha thứ. Sắc mặt chị ta không hiểu sao lại trở nên khó coi.
"Chị dâu? Sao chị lại đến đây?" Mẹ tôi có vẻ khá bất ngờ.
"Chẳng phải đến thăm mọi người thôi sao! Sao, không chào đón à?"
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận