Một hôm, khi anh rể lại đến nhà xin lỗi chị tôi nhưng bị chị đuổi về, tôi đã lén lút bám theo.
Chồng sắp cưới của chị tôi nhìn trước ngó sau, không hề phát hiện ra tôi. Sau khi chắc chắn không có ai nhìn thấy, anh ta lập tức quay người đi vào nhà bác gái cả!
Quả nhiên tôi đã đoán đúng, anh ta và chị họ Anh Anh có gian tình.
Tôi lặng lẽ quay lại đoạn video này, rồi nấp ở góc đường, xem khi nào anh ta mới ra.
Đến tận chiều tối, cuối cùng anh ta cũng bước ra khỏi nhà bác gái cả, chị họ Anh Anh quần áo xộc xệch, mặt đỏ ửng ra tiễn anh ta.
Trước khi đi, anh ta còn hôn chị họ tôi một cái, coi như lời tạm biệt.
Tôi nhìn mà cảm thấy buồn nôn.
Bấy lâu nay, những lời thề non hẹn biển của anh ta với chị tôi chẳng khác nào gió thoảng mây bay. Chị tôi còn đang vương vấn tình xưa, vậy mà anh ta lại quay sang dan díu với chị họ Anh Anh.
Tên khốn nạn.
Tôi không quên quay lại toàn bộ cảnh tượng vừa rồi.
Đoạn video này sẽ rất có ích trong tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-h-ng-ch-ng-ra-g&chuong=4]
06
Hôm đó, bác gái cả lại mặt dày đến nhà tôi và ở lì cả ngày, mãi đến tận chiều tối mới chịu rời đi.
Đêm khuya, từ phòng chị gái tôi bỗng vang lên tiếng hét thất thanh.
"A! Dây chuyền của mình đâu rồi!"
Cả nhà tôi vội vã chạy vào phòng chị gái thì thấy chị ấy đang cầm một chiếc hộp rỗng trên tay, vẻ mặt hoang mang.
"Sam Sam, con thử nghĩ xem, có phải con để nhầm chỗ nào rồi không?"
"Không thể nào." Giọng chị tôi gần như sắp khóc: "Đây là sản phẩm mới nhất của công ty bọn con mùa này, chỉ tạm gửi ở chỗ con thôi. Một thời gian nữa sẽ cần dùng đến mà!"
"Con vẫn luôn cất giữ rất cẩn thận, còn để trong ngăn kéo sâu nhất nữa mà, sao lại không thấy đâu nữa?"
"Nếu không tìm lại được thì công việc của con tiêu đời mất!"
Mẹ tôi vội vàng an ủi chị gái, ba tôi thì ngồi bên cạnh im lặng không nói gì.
Tuy không ai nói ra, nhưng trong lòng chúng tôi đều có một dự cảm chẳng lành.
Liệu có phải bác gái cả lấy không?
Chắc chắn là bà ta rồi!
Mấy hôm nay chỉ có bà ta thường xuyên ra vào nhà tôi.
Bà ta ở nhà tôi cứ như ở nhà mình vậy, đi đi lại lại khắp nơi, còn thường xuyên lục lọi hết chỗ này đến chỗ khác. Thỉnh thoảng mẹ tôi cũng bị mất vài món trang sức nhỏ nhưng ba tôi khuyên mẹ nên nhẫn nhịn, đừng làm to chuyện.
Nhưng dạo này bà ta càng ngày càng quá đáng!
Trước là chiếc nhẫn đính hôn của chị tôi, giờ lại là sản phẩm mới của công ty chị ấy. Những món đồ bà ta tiện tay "cầm nhầm" ngày càng có giá trị, chẳng màng đến việc tham lam những lợi ích nhỏ nhặt như vậy sẽ phá hỏng lễ đính hôn và sự nghiệp của chị tôi!
Nghĩ đến việc con gái bà ta còn dan díu với chồng sắp cưới của chị tôi, tôi lại thấy rợn người.
Ai mà biết được bác gái cả làm vậy là do bản tính tham lam hay là bị người khác xúi giục chứ!
07
Ba tôi định báo cảnh sát nhưng tôi đã ngăn lại.
Hiện giờ không có bất kỳ bằng chứng nào, chắc hẳn bác gái cả cũng giấu rất kỹ. Nếu bây giờ đánh rắn động cỏ mà không thể hạ gục một lần, sau này chắc chắn sẽ càng khó bắt được bà ta.
Dạo gần đây, chồng sắp cưới của chị tôi vẫn thường xuyên đến nhà. Cuối cùng thì chị gái tôi cũng mềm lòng, định tha thứ cho anh ta nhưng đã bị tôi khuyên ngăn.
"Chị à, chị cũng biết anh rể có tật xấu này rồi, hay là mình tạm hoãn lễ đính hôn, chị thử thách anh ấy thêm một thời gian nữa xem sao. Dù sao thì hôn nhân là chuyện cả đời mà!"
Chị tôi suy nghĩ một hồi rồi gật đầu đồng ý.
Từ đó về sau, anh rể càng ngày càng hay lui tới nhà tôi.
Anh ta vừa ân cần chăm sóc chị gái, vừa ra sức lấy lòng ba mẹ tôi, tỏ vẻ thành tâm hối lỗi, quyết không tái phạm.
Chỉ có mình tôi biết, mỗi lần rời khỏi nhà tôi, anh ta đều đi thẳng đến nhà bác gái cả, ở riêng với chị họ Anh Anh trong phòng.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận