Có khi chỉ vài chục phút, có khi lại đến vài tiếng đồng hồ.
Mỗi lần chị họ Anh Anh ra tiễn anh ta, mặt mày đều ửng hồng. Ánh mắt họ nhìn nhau cứ như muốn dính chặt vào nhau vậy.
Thế mà khi đến nhà tôi, anh ta lại giả vờ ra vẻ người chồng mẫu mực, như thể mình là người đàn ông đáng tin cậy nhất trên đời.
Thật kinh tởm!
May mà mẹ tôi vẫn luôn thấy anh ta không đáng tin, cũng không hề bị anh ta lừa gạt.
Giờ chỉ mong chị gái tôi sớm nhận ra bộ mặt thật của tên khốn nạn này.
08
Sợi dây chuyền của công ty chị tôi vẫn chưa được bác gái cả trả lại.
Ba tôi đã nhờ người quen hỏi thăm, thì ra chiếc vòng đó vẫn chưa bị đem đi cầm cố hay bán đấu giá.
Chắc hẳn là bác gái cả sợ bị nghi ngờ nên định chờ một thời gian nữa mới bán đi lấy tiền.
Ba mẹ tôi đã lắp camera giấu kín trong nhà để theo dõi nhất cử nhất động của bác gái cả mỗi khi bà ta đến.
Hiện giờ điều quan trọng nhất là phải có bằng chứng rồi mới báo cảnh sát, nếu không bác gái cả sẽ không bao giờ nhận lỗi.
Hơn nữa tuy bà ta là người mặt dày nhưng lại rất coi trọng sĩ diện trước mặt các họ hàng khác. Nếu không thể vạch trần bà ta một cách dứt khoát, e rằng chúng tôi sẽ bị bà ta cắn ngược lại. Đến lúc đó, trong mắt họ hàng, câu chuyện sẽ bị thêu dệt thành điều gì, thật khó mà tưởng tượng.
Còn về phía chị gái tôi ư...
Nực cười thay, chiếc nhẫn đính hôn của chị tôi và tên khốn nạn kia lại là do ba tôi bỏ tiền ra mua.
Chỉ vì tên khốn nạn đó nói rằng đang trong giai đoạn đầu khởi nghiệp, tiền bạc eo hẹp, không có nhiều vốn.
Tôi vẫn còn nhớ hôm đó, mẹ tôi không chịu nổi sự năn nỉ ỉ ôi của bọn họ nên đã đồng ý cho họ đính hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-h-ng-ch-ng-ra-g&chuong=5]
Hôm ấy, tên khốn nạn đó nắm tay chị gái tôi, thề thốt sẽ mãi mãi đối xử tốt với chị ấy.
Sau đó, anh ta thường xuyên hỏi vay tiền chị tôi, chị tôi thương anh ta vất vả lập nghiệp nên đã hết lòng giúp đỡ anh ta.
Thế mà bây giờ thì sao?
Bây giờ anh ta lại dùng tiền của chị tôi để đi dan díu với chị họ.
Tôi thầm cười lạnh.
Bọn họ xong đời rồi.
Không phải ai cũng sĩ diện sao?
Tôi nhất định phải khiến bọn họ thân bại danh liệt.
09
Chị gái tôi nói với tên khốn nạn kia rằng chị ấy muốn tổ chức lại lễ đính hôn, lần này phải long trọng hơn để thể hiện tình yêu son sắt của họ.
Ba tôi lập tức đến tiệm vàng mua cho chị ấy một bộ trang sức "Ngũ kim" to, tính ra nặng hơn một cân.
Chị gái cất số trang sức đó vào tủ sâu nhất trong phòng rồi chia sẻ niềm vui với tên kia.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, chẳng mấy chốc bác gái cả lại đến nhà.
Cả nhà tôi ai cũng bận rộn, chẳng ai có thời gian tiếp bác gái cả. Bà ta cứ thế tự nhiên ngồi ở nhà tôi.
Đến tận chiều tối, cuối cùng bà ta cũng chịu về. Chị gái tôi vội vã vào phòng kiểm tra số vàng, quả nhiên đã mất một chiếc khuyên tai.
Bác gái cả cũng không đến nỗi quá ngu ngốc, biết cách "ăn cắp" từng chút một.
Thế nhưng bà ta không hề hay biết, mọi hành động của bà ta đều đã bị camera ghi lại.
Cả nhà tôi cùng xem lại đoạn phim, thấy bác gái cả nhân lúc chị gái ra ngoài và mọi người đều đang bận rộn, bà ta đã lén lút lẻn vào phòng chị gái rồi lục lọi trong tủ. Khi nhìn thấy vàng, mắt bà ta sáng rực lên rồi lại ngó nghiêng xung quanh. Sau khi chắc chắn không ai phát hiện, bà ta lập tức nhét vàng vào trong người.
Tất cả đều bị camera ghi lại rõ ràng.
Mấy ngày sau đó, bác gái cả vẫn tiếp tục tìm cơ hội lẻn vào phòng chị tôi, "cầm nhầm" thêm một ít vàng.
Số vàng cứ thế vơi dần, cho đến một ngày, khi chúng tôi chắc chắn rằng toàn bộ số vàng đã bị lấy cắp hết, cả nhà quyết định báo cảnh sát.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận