Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LỆ CHI QUÝ PHI

Chương 1

Ngày cập nhật : 2025-07-25 22:52:35
Quý phi triều đình rất thích ăn vải thiều.
Để khiến cho mỹ nhân cười, hoàng thượng ép phụ thân thiếp dâng vải thiều lên.
Sa khi vải thiều được mang đến, Quý phi vừa cầm một quả lên đã lập tức cau mày: "Trên quả này có một đốm mốc, họ muốn đầu độc thiếp!"
Thấy Quý phi nhíu mày chu môi, hoàng thượng ra lệnh tru di cả họ chúng ta: "Trẫm bảo các ngươi dâng vải thiều, chứ không phải bảo các ngươi dâng thuốc độc!"
Ta phải trốn trong ổ chó để thoát nạn.
Bảy ngày sau, ta đã dựa vào một ly trà sữa trân châu vải thiều, khiến Quý phi cười ha hả. Những kẻ quyền quý cao sang không biết, vải thiều tuy ngon, nhưng từng quả đều lấy mạng người.
1
Khi ta vào điện, Quý phi đang chơi trốn tìm với hoàng thượng. Nàng sinh ra hoa dung nguyệt mạo, mắt sáng răng trắng, đẹp như đào lý, da như băng ngọc. Chẳng trách cả kinh thành đều nói Quý phi Thẩm Kiều là người trong lòng hoàng thượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-chi-qu-phi&chuong=1]


Hoàng thượng đang bị bịt mắt bằng một dải lụa vàng, y phục không chỉnh tề, đang mò mẫm trong điện Cần Chính sáng choang.
Trên đất, các tấu chương rơi vãi khắp nơi.
Quý phi mặc lụa trắng mỏng, lúc thì nấp sau cột, lúc lại xuất hiện sau lưng hoàng thượng. Nghịch ngợm giật một cái râu của ngài, rồi xoay người chạy đi. Giây tiếp theo, nàng ngồi trên ngai rồng vàng chói của hoàng thượng, tiếng cười như chuông bạc vang lên: "Hoàng thượng, thiếp ở đây, hãy đến bắt thiếp đi!"
Hoàng thượng vừa cười ha hả, vừa mò mẫm bò đến bên cạnh ngai rồng.
Ngay khi sắp bắt được Quý phi, nàng đột ngột đứng dậy, búi tóc vô ý xổ tung ra.
Một cơn gió thổi qua, làn gió mát thổi vào lụa trắng trên người nàng, phất qua ba nghìn sợi tóc xanh phía sau.
Thời gian như ngừng lại, Quý phi tựa như tiên nữ tình cờ rơi vào trần gian.
Giây tiếp theo, nàng vừa chạy vừa nhìn về phía hoàng thượng.
Nhưng lại không may dẫm lên tay ta, thế là nàng ngã xuống đất.
Ta quỳ trên đất run rẩy, cầu xin nàng nguôi giận.
Nàng vụt chạy vào lòng hoàng thượng, kéo tấm lụa vàng trên mặt ngài xuống, lập tức khóc lóc như mưa. Giây sau, chỉ nghe tiếng khóc nũng nịu vang lên: "Hoàng thượng, tất cả mọi người đều mắng thiếp là yêu nữ, như nay chỉ một nha hoàn nhỏ, cũng dám không kính thiếp!"
"Thôi, thiếp chết đi là xong!"
Rồi nàng giãy khỏi tay hoàng thượng, định đâm đầu vào cột. Nói thì chậm làm thì nhanh, hoàng thượng Tạ Yến vội ôm lấy nàng, khuyên giải.
Mãi cho đến khi Quý phi lau nước mắt, bật cười khúc khích, hoàng thượng mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, ngài nhìn ta với vẻ đầy độc ác, mắt đầy sát khí: "Đồ không có mắt! Mang thượng phương bảo kiếm của trẫm đến, trẫm muốn trả thù cho Quý phi!"
2
Ngay khi nô bộc loạng choạng chạy lại, dâng lên bảo kiếm. Đột nhiên ta cung kính cúi đầu, sau đó lấy ra ngọc bội trong lòng: "Xin hoàng thượng chậm đã, ta là Bình Dương quận chúa được tiên đế phong, hôm nay vâng lệnh phụ thân đặc biệt đến làm Quý phi nương nương vui cười."
Hoàng thượng và Quý phi nghe xong, không khỏi sửng sốt. Đặc biệt là hoàng thượng Tạ Yến, lúc này mới phát hiện y phục của ta không phải trang phục cung nữ bình thường.
Ngài kéo Quý phi, bước chậm đến chỗ ta, đánh giá ta từ trên xuống dưới: "Bình Dương quận chúa... Không sai, đúng là trước đây phụ hoàng đã phong một vị quận chúa, chỉ là đó là chuyện hơn mười năm trước."
Thấy hoàng thượng trầm ngâm, ta mỉm cười nhẹ, lập tức dâng lên ngọc bội: "Lời hoàng thượng rất đúng, đúng là chuyện cũ của mười lăm năm trước."
"Năm đó tiên đế còn đặc biệt tặng thiếp một miếng ngọc bội. Ngày đó tiên đế còn nói, ta cổ quái tinh ranh, để không làm vỡ ngọc bội, còn dặn dò phụ thân Vinh An hầu giúp ta trông chừng ngọc bội."
"Xin hoàng thượng nhìn xem."
Đón lấy miếng ngọc bội đó, hoàng thượng gật đầu: "Không sai, đây đúng là vật cận thân của phụ hoàng. Chỉ là theo như trẫm nhớ, sau khi phụ thân ngươi Vinh An hầu từ quan, ngươi rất hiếm khi vào kinh. Vì sao bây giờ ngươi lại đến đây?"
Nghe lời này, ta giả vờ ngạc nhiên mở to mắt, sau đó che miệng cười nhẹ: "Hoàng thượng quên rồi sao? Vài ngày trước phụ thân ta có hỏi thăm ngài, biết Quý phi nương nương rất thích ăn vải thiều, lập tức tâu lên hoàng thượng, để ta vào cung làm món ăn cho nương nương, cũng để làm nương nương vui."
"Đây là chiếu thư hoàng thượng ban cho ta, xin hoàng thượng xem."
Thấy vật trong tay ta, hoàng thượng mới vỗ đầu: "Ồ! Là trẫm quên mất, gần đây quốc sự bận rộn, lo lắng quá độ, lại quên mất ngươi sẽ vào cung, còn coi ngươi là nha hoàn không có quy củ, mau đứng dậy đi."
"Chỉ là ngươi nói làm món ăn, có ý là gì vậy?"
Bấy giờ ta mới sai người bưng hộp thức ăn phía sau lên. Bên trong chứa đầy thịt quả vải, trà xanh, xi-rô vải, trân châu, sữa, nước dừa, v.v.
Thấy những nguyên liệu trà sữa chưa từng thấy bên trong, hai người họ đều rất ngạc nhiên.

Bình Luận

0 Thảo luận