3
Ta vốn là con gái của tuần phủ Mân Nam Từ Nguyệt Uyển, từ nhỏ đã là cành vàng lá ngọc, được nuôi dạy cẩn thận.
Khi còn nhỏ, ta đã cứu một cô gái xuyên không.
Xét thấy ta đã cứu cô ấy về nhà, chiêu đãi ăn uống tốt mấy ngày.
Cô ấy dạy ta làm các loại trà sữa bánh ngọt, cũng như một số "đồ chơi hiện đại" mới lạ.
Nếu không có chuyện gì bất ngờ, lẽ ra cuộc sống của ta vẫn êm đềm trôi qua.
Tuy nhiên, số phận bỗng nhiên đảo ngược vào một ngày. Chỉ vì vải thiều dâng cho triều đình không làm hài lòng Quý phi, cả nhà chúng ta bỗng gặp phải tai họa diệt môn.
Ngày đó, hoàng đế ban chiếu chỉ, lấy tội khi quân xử tử cả nhà chúng ta.
Nói là tịch biên, thực ra là tru di tam tộc.
Trước khi quan binh xông vào nhà, ca ca đã bất chấp tất cả nhét ta vào một cái ổ chó chật hẹp, dặn dò ta dù có làm cách nào cũng phải sống sót. Ca ca đã dùng thân mình cản quân truy đuổi, giành cho ta một cơ hội sống.
Khi ta bò ra khỏi ổ chó, cảnh tượng trước mắt khiến ta khiếp sợ.
Phủ đệ từng náo nhiệt ngày nào giờ đã biến thành đống đổ nát, toàn bộ người trong nhà gồm vài trăm người đều bị chém đầu.
Mưa to như trút nước suốt cả một ngày hôm đó, nước mưa hòa với máu, nhuộm đỏ hai con phố.
Ta ôm thi thể rách nát của phụ mẫu, huynh đệ rồi khóc rất lâu trong mưa.
Mãi cho đến khi một bàn tay xương xẩu cầm một chiếc ô che cho ta.
Người đó mặc y phục đen, khí độ phi phàm.
Thấy ta sắp ngất, đối phương nói, người đã khuất rồi, thay vì khóc lóc hoang mang, chi bằng liều một phen.
Trong cơn mưa tầm tã, ta đón lấy chiếc ô trong tay hắn. Theo sự sắp xếp của hắn, ta đã trở thành Bình Dương quận chúa.
4
Lúc này, nhìn thấy những thứ trong hộp thức ăn, hai người họ đầy vẻ nghi hoặc.
Quý phi lười biếng nằm trong lòng hoàng thượng, nũng nịu nói: "Ôi chà, đây lại là món lạ gì vậy? Ngươi vừa nói, là dành cho bản cung hả?"
Nhìn mỹ nhân có đôi má trắng như tuyết trước mắt, ta gật đầu, sau đó nhẹ nhàng mở lời: "Người đời đều biết Quý phi triều đình có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành và trái cây Quý phi yêu thích nhất chính là vải thiều. Ta nghĩ, vải thiều tuy ngon, nhưng nếu cứ ăn mãi một kiểu chắc hẳn cũng chán."
"Vì vậy ta mới nghiên cứu ra vài cách ăn mới của vải thiều, xin nương nương vui lòng nhận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-chi-qu-phi&chuong=2]
Quý phi Thẩm Kiều nghe xong, vừa chơi đùa với chiếc khăn tay hồng trong tay, đôi mắt phượng mị hoặc nhìn ta từ trên xuống dưới: "Cùng lắm cũng chỉ là một quận chúa nhỏ nhoi, chẳng lẽ ngươi lại thật sự có tài cán lớn như vậy sao? Vậy bản cung tạm xem thử."
Thấy họ gật đầu, ta trực tiếp sai nô bộc mang đến một chiếc bàn gỗ tử đàn.
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của hoàng thượng và Quý phi, ta giã thịt vải thiều thành dạng nhão, sau đó thêm vào một ít sữa và xi-rô, rồi cho vào khuôn đá để đông lạnh. Đồng thời, ta trộn trân châu với nước dừa, đổ vào ly giấy đặc biệt. Tiếp theo, ta lấy ra một ít trà xanh, dùng nước sôi pha ra nấu, cho thêm một lượng siro vải thiều vừa đủ và đá.
Cuối cùng, ta cho vài miếng thịt vải thiều đông lạnh vào ly giấy, làm thành một ly trà sữa trân châu vải thiều độc đáo.
Ta chuẩn bị hai ống hút làm từ bột giấy, sau đó dâng trà sữa đã làm xong cho Quý phi và hoàng thượng thưởng thức.
Nô bộc dùng kim bạc kiểm tra, sau đó để thái giám chuyên thử độc nếm thử một ngụm.
Thấy họ không sao, Quý phi lập tức nếm một ngụm.
Đôi mắt của nàng lập tức sáng lên, luôn miệng khen không ngớt. Hoàng thượng Tạ Yến thấy vậy cũng uống một ngụm trà sữa vải thiều.
Ngài nhai trân châu và thịt quả bên trong, long nhan vui vẻ: "Làm rất tốt!"
"Đây là lần đầu trẫm được nếm thứ đồ uống mới lạ này. Người đâu, ban thưởng!"
Ta vội quỳ xuống tạ ơn: "Đa tạ hoàng thượng ban thưởng! Đây là tuyệt kỹ của một lão ma ma trong phủ, bà ấy rất thích các loại đồ ngọt, ngày ngày không có việc gì thì sẽ nghiên cứu những món ăn này. Ta cũng tham ăn, mới bám theo bà ấy học. Nếu hoàng thượng và nương nương thích, ta nguyện dâng lên đồ ngọt mới nhất mỗi ngày."
Quý phi cười gật đầu: "Ừm không tệ, vải thiều tuy ngon, nhưng ăn vài lần riết bản cung đã chán rồi. Hoàng thượng, thức ăn mới mẻ như vậy, thiếp rất thích, sao không giữ nàng ở lại cung vài ngày?"
Hoàng thượng nghe xong, lại uống vài ngụm trà sữa trong ly: "Đã là Bình Dương quận chúa được tiên đế phong, vào cung cũng không vi phạm tổ chế. Từ nay về sau ngươi ở lại trong cung, chuyên làm các món ăn ngon cho Quý phi."
Cuối cùng đạt được mục đích, ta thầm vui trong lòng, sau đó cúi đầu thật sâu: "Tạ ơn nương nương! Thiếp nhất định hết lòng hết sức, không phụ sự yêu quý của nương nương."
Nhìn vẻ mặt vui vẻ của họ, ta siết chặt nắm đấm. Mấy trăm mạng nhà họ Từ chết oan, tuyệt đối sẽ không chết uổng.
Lấy mắt đền mắt, lấy răng đền răng, bây giờ ta đã đến đòi mạng họ rồi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận