Khoan đã!!!
Bài thánh ca Giáng sinh vang lên từ lúc nào vậy?!
[Khi bài thánh ca Giáng sinh vang lên, hãy tự nhủ rằng mọi thứ trước mắt đều là giả dối.]
Cậu ta chầm chậm quay người lại.
Tôi nhìn thấy "Ông già Noel".
Hóa ra, gã này căn bản không phải là Tề Thích.
Tất cả những gì tôi vừa thấy đều là ảo giác.
Chiếc tất Giáng sinh màu đỏ biến mất, cây thông Noel biến mất, đường phố biến mất…
Tôi vẫn đang ở trong căn nhà đó!
Tôi căn bản là chưa hề chạy ra ngoài được!!
Cảnh vật trước đó đều là sự giả dối do bài thánh ca Giáng sinh mang lại!!!
Khi bài thánh ca Giáng sinh vang lên, tôi hoàn toàn không thể nhận thức được là nó đã vang lên.
Chỉ khi bài thánh ca Giáng sinh ngừng lại, tôi mới có thể tỉnh lại.
Người đang đứng trước mặt tôi là Ông già Noel, nó cao khoảng hai mét.
Khuôn mặt của nó đôi lúc lại biến thành hình dáng của một con chồn.
Nó chính là Ông già Noel giả.
5
Những kẻ trong căn nhà đó đang ngồi trước bàn ăn mỉm cười nhìn tôi.
Bọn chúng mỉm cười, trong nụ cười đó ẩn chứa một sự vui sướng khi thấy người gặp họa.
Sau đó, chúng cúi đầu tiếp tục ăn cơm, đồng thời dùng khóe mắt liếc nhìn tôi.
Chỉ sợ lần này, tôi thật sự chạy trời không khỏi nắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-quai-em-giang-sinh&chuong=4]
Vị trí hiện tại của tôi cách cửa chính một khoảng nhất định, tuy tôi có đủ tự tin để chạy thoát ra ngoài nhưng sau khi chạy ra ngoài thì sao?
Chắc chắn chúng sẽ đuổi theo bắt tôi lại.
Đột nhiên tôi nhớ đến một quy tắc:
[Ống khói xuất hiện giữa đường không phải là chuyện xấu, bạn chỉ cần ném chính xác tấm thiệp Giáng sinh vào ống khói là có thể sống sót. Chú ý, bạn chỉ có một cơ hội duy nhất.]
Ống khói ở ngay cửa, có lẽ tôi có thể mạo hiểm thử xem sao.
Thế là tôi dùng hết sức lực chạy ra ngoài.
Chạy đến trước ống khói, tôi lại nghe thấy âm thanh tuyệt diệu kia.
Cùng lúc đó, thời gian như trôi chậm lại.
Tôi ghé sát vào bên miệng ống khói, cúi người nhìn vào bên trong.
Những người bên trong ống khói đang vươn dài cổ nhìn ra ngoài.
Âm thanh phát ra từ miệng của bọn họ.
Cổ của chúng vươn ra rất dài, giống như dây thun bị kéo giãn.
Sau khi nhìn thấy tôi, chúng kéo dài giọng nói với tôi:
"Xin hãy- chọn giúp cho- chúng tôi- tấm thiệp- Giáng sinh-"
Cách chúng nói tiếng người nghe không được chuẩn cho lắm.
Miệng ống khói không lớn, tôi không thể nhìn thấy cơ thể của bọn chúng, cũng không biết bên dưới đang xảy ra chuyện gì.
Chỉ có thể nhìn thấy máu không ngừng bắn lên, bắn lên mặt và cổ của chúng, trông vô cùng dữ tợn đáng sợ.
Bên cạnh ống khói có một xấp thiệp.
Ý là tôi phải chọn một tấm từ xấp thiệp này, sau đó ném vào trong, chọn đúng thì tôi có thể biến nguy thành an ư?
Vậy nếu tôi chọn đại một tấm ném vào thì sao?
"Các người muốn tấm nào?" Tôi hỏi vọng vào trong ống khói.
Tròng mắt của chúng đảo hai vòng: "Muốn tấm màu vàng."
Màu vàng ư?
Tôi nhớ rõ trong ngày lễ Giáng sinh phải tránh tặng quà màu vàng cơ?
Màu vàng ở các nước phương Tây thường bị coi là có ý nghĩa không chung thủy.
Haha! Không ngờ tới đúng không!
Trong nhiều màu sắc như vậy, tôi lại nhạy cảm nhất với màu vàng!
Nếu các người nói màu khác thì có lẽ còn lừa được tôi.
Chắc chắn bên trong ống khói có vấn đề!
"Tôi sẽ có được lợi ích gì?" Tôi hỏi chúng.
"Đáp ứng cho cậu một nguyện vọng."
Kịch bản này sao lại nghe quen quen thế nhỉ?
Một người ngư dân vớt được một cái chai, trong chai có một vị thần. Vị thần nói rằng nếu như người ngư dân thả nó ra, nó sẽ đáp ứng một nguyện vọng của người ngư dân. Người ngư dân ngây thơ tin là thật, kết quả vị thần không giữ lời hứa, giết chết người ngư dân.
Có phải không! Có phải là kịch bản này hơi quen thuộc quá không?!
Lại muốn giở trò này với tôi à?
Tôi tiện tay ném tấm thiệp màu vàng ra sau.
Ngoài màu vàng, vẫn còn rất nhiều tấm thiệp trong phạm vi lựa chọn.
Tôi nên chọn tấm nào đây?
Chỉ có một tấm thiệp là chính xác, còn tất cả các tấm thiệp khác đều sai.
Tấm thiệp chính xác có lợi cho tôi, còn những tấm thiệp sai có lợi cho chúng.
Điều đó có nghĩa là cho dù loại trừ tấm thiệp màu vàng, chúng vẫn có rất nhiều lựa chọn tốt hơn.
"Này, tiểu yêu tinh, tấm thiệp màu vàng bị gió thổi bay mất rồi, những tấm thiệp khác có được không?"
"Màu lam."
"Tấm thiệp màu lam vừa bị chó tha đi mất rồi."
"Màu trắng."
"Tấm thiệp màu trắng bị tôi đánh bài thua rồi."
Bây giờ chỉ còn lại ba tấm màu đen, đỏ và xanh lá cây.
"Ta chỉ còn ba tấm, đỏ, xanh lá cây và đen, các người thích tấm nào?”
Chúng không trả lời tôi ngay lập tức.
Có lẽ chúng đã phát hiện ra vừa rồi tôi đang trêu đùa chúng.
Im lặng gần một phút, chúng nói:
"Màu xanh lá cây không tốt, màu đỏ tốt, màu đen tốt nhất."
Thế nào là màu xanh lá cây không tốt, màu đỏ tốt, màu đen tốt nhất?
Đầu óc tôi hoạt động hết công suất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận