Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Quái Đêm Giáng Sinh

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-01-17 18:53:52
Thì ra những con tuần lộc có hình dáng kỳ dị kia đều là do con chồn dùng gà biến thành!

Lúc này, có một bàn tay thò ra từ trong khe nứt.

Sau đó, một Ông già Noel bò ra ngoài.

Tôi muốn chạy trốn nhưng tuần lộc sáu chân vẫn chưa rời đi. Khi tuần lộc sáu chân rời đi thì Ông già Noel đã đứng trước mặt tôi.

"Ngươi thấy ta có giống Ông già Noel không?"

Mặt nó trắng bệch, mắt trợn tròn, khi nói chuyện để lộ hàm răng sắc nhọn.

Tôi hiểu rõ, nó chính là con chồn lúc nãy biến thành.

Chồn đứng bằng hai chân, hỏi "mình giống người hay giống thần" là đang muốn được người phong cho danh hiệu.

Nó hỏi tôi có thấy nó có giống Ông già Noel không là có ý gì?

Tôi nên trả lời thế nào đây?

Tôi nhớ rõ có một quy tắc là:

[Chồn không phải là Ông già Noel nhưng chồn cũng là Ông già Noel.]

Rốt cuộc nó có phải là Ông già Noel hay không?

Tôi nhìn chằm chằm vào mặt nó, đột nhiên hiểu ra.

"Chồn không phải là Ông già Noel" có nghĩa là: Chồn không phải là Ông già Noel thật, hai bên có sự khác biệt về bản chất.

"Chồn cũng là Ông già Noel" có nghĩa là: chồn có ngoại hình giống với Ông già Noel, có thể được gọi là Ông già Noel.

Nếu tôi nói nó giống Ông già Noel, vậy thì nó sẽ được phong danh hiệu thành công, có thể sẽ biến thành Ông già Noel thật.

Tất nhiên điều này sẽ mang đến một loạt hậu quả xấu.

Nếu tôi nói nó không giống Ông già Noel, chắc chắn tôi sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Căn cứ theo câu chuyện của Prometheus, nó là tà thần mà con người đã tìm mọi cách cầu xin mà có được.

Ai cũng biết, mời thần thì dễ, tiễn thần mới khó.

Chắc chắn nó sẽ không dễ dàng rời đi.

Trong câu chuyện của Prometheus, những người nhận được quà của nó đều chết thảm.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-quai-em-giang-sinh&chuong=7]


Muốn nhận quà của nó, phải trả giá bằng tính mạng để trao đổi.

Điều quan trọng là, còn không thể trả lại.

Cho dù nói nó giống hay không giống, đều không có kết quả tốt.

Tôi đành phải nói với nó: "Ngài đã khổ luyện tu hành, một lòng làm việc thiện tích đức. Nếu ngày sau có công đức, chắc chắn sẽ được thăng lên Tử Vi.”

"Ồ?" Nó cúi người ghé sát mặt lại gần tôi, chỉ cách tôi một khoảng rất nhỏ. Sau đó tròng mắt từ từ chuyển hướng về phía tôi, hạ giọng hỏi: "Ta tặng quà cho mọi người, có được tính là có công đức không?"

Trong lòng nó không tự biết sao?

Đây mà là tặng quà à?

Rõ ràng có thể trực tiếp ăn thịt người, lại còn giả nhân giả nghĩa đi tặng quà.

Nó khổ hạnh tu luyện mấy trăm năm chỉ là chủ nghĩa hình thức thôi à?!

"Đại tiên, ngài hỏi cậu ấy làm gì, lời của cậu ấy chẳng đáng gì cả. Ngài nên đi hỏi Ông già Noel thật ấy, Ông già Noel thật nói ngài giống Ông già Noel, thì tất nhiên ngài sẽ giống Ông già Noel."

Nó nghe xong lập tức đẩy tôi ra, quay đầu truy hỏi Tề Thích: "Ông già Noel ở đâu?”

Câu nói này nằm ngoài dự đoán của tôi.

Trước giờ tôi vẫn luôn nghĩ rằng Ông già Noel giả đã giấu Ông già Noel thật đi.

Không ngờ sự thật lại không phải như vậy.

Thấy không ai trong chúng tôi trả lời, con chồn đứng thẳng người, cười gian vài tiếng rồi tuyên bố:

"Bản tiên chính là Ông già Noel, Ông già Noel chính là bản tiên.”

“Khi tiếng chuông điểm nửa đêm vang lên, tất cả các ngươi đều sẽ nhận được quà của ta.

“Công đức của bản tiên cao như núi!"

Nói xong nó liền biến mất.

Tôi nhìn thấy phía xa có một ngọn lửa đang lay động, nhuộm đỏ cả màn đêm.

Đến gần, tôi nhìn thấy một người đang giơ cao ngọn đuốc, chính là Prometheus.

9

Bên cạnh Prometheus còn có một người khác.

"Chính là anh ta! Chính là tên nhóc này đã mời Ông già Noel giả đến!"

Prometheus đẩy người này đến trước mặt chúng tôi.

Tôi hỏi anh ta tại sao lại mời Ông già Noel đến.

Anh ta nói muốn thay đổi vận mệnh.

"Con người muốn thay đổi vận mệnh thì nên dựa vào chính mình! Chứ không phải cầu xin thần linh giúp đỡ!”

"Người bình thường như tôi muốn thay đổi vận mệnh, cầu xin thần linh là cách nhanh nhất, hiệu quả nhất và ít tốn kém nhất."

Câu nói này đầu tiên cho tôi cảm giác nực cười, sau đó là bi ai.

Anh ta nói với chúng tôi, trong nhà anh ta xảy ra chuyện, cần gấp một khoản tiền mà anh ta không thể xoay sở được nhiều tiền như vậy.

Lấy thẻ ngân hàng ra, mật khẩu sáu chữ số chỉ để bảo vệ cho số dư hai chữ số.

Ngoài việc cầu xin thần linh, anh ta không nghĩ ra mình còn có thể làm gì khác.

Biết rõ không thể làm mà vẫn làm, không nhất định là anh hùng.

Có lẽ anh ta cũng chỉ là một kẻ đáng thương không còn lựa chọn nào khác.

"Vậy anh có biết hành động này của mình đã làm hại bao nhiêu người không?!" Tề Thích chất vấn anh ta.

Bình Luận

0 Thảo luận