7
Bệnh của Bệ hạ, càng nặng hơn.
Nghe phụ thân nói, hôm nay Bệ hạ lại nôn ra máu đen trên triều đường.
Kiếp trước, Thánh thượng đương triều tại vị chín năm.
Trong thời gian tại vị, Thánh thượng không có con nối dõi, mấy vị Vương gia được phong hiệu, cũng chết thì chết, bệnh thì bệnh.
Năm cuối cùng, Thánh thượng bệnh nặng, không một ngày lâm triều.
Hai vị Trưởng công chúa buông rèm nhiếp chính, xử lý mọi việc lớn nhỏ trong triều.
Mỗi người kéo bè kết phái, lôi kéo thế lực, thanh trừng triều đình.
Nhưng bây giờ, Thánh thượng bệnh nặng sớm hơn, như thể có một bàn tay vô hình đang thao túng phía sau.
Tiêu Diệp sắp cưới Chiêu Dương Trưởng công chúa, binh quyền rơi vào tay người khác, không khác gì mất đi cánh tay.
Vĩnh An Trưởng công chúa, không đợi được sáu năm nữa rồi.
8
Gần đây, Tiêu Diệp và Vĩnh An Trưởng công chúa không có động tĩnh gì lớn.
Chỉ là mấy trang viên bên ngoài của Vĩnh An Điện hạ xảy ra vấn đề.
Khi hai người còn đang bận rộn che giấu những người và việc bí mật nào đó, một bức chân dung vẽ gương mặt quen thuộc đã được đặt trên bàn của ta.
Ngoài cửa sổ, trăng sáng đã lặn về tây.
Ánh trăng đưa bóng cây vào nhà lao ẩm thấp chật hẹp này, chiếu lên khuôn mặt của kẻ đang đeo gông cùm.
Người ngồi trên chiếu cỏ rách nát, da như đồng thau, đôi mắt hẹp dài ẩn chứa vẻ hung ác.
Một vết sẹo dao đáng sợ bắt đầu từ đuôi mắt, ẩn vào dưới hàm.
Thủ lĩnh Ngân Lân Vệ, Trình Dã.
Không, bây giờ còn chưa có Ngân Lân Vệ.
Kẻ này chẳng qua chỉ là dư nghiệt còn sót lại của phản tặc Trình gia bị tru di tam tộc, may mắn trốn thoát mà thôi.
Có hắn làm thủ lĩnh, Ngân Lân Vệ uy chấn Đại Càn sau này, rốt cuộc là Ngân Lân Vệ của Tiêu gia, hay là Ngân Lân Vệ của Trình gia đây?
Vụ án Trình gia, do phụ thân đích thân xét xử.
Cấu kết với ngoại địch, không có nửa phần oan uổng.
Kẻ trước mắt dường như không có nửa phần sợ hãi, chỉ có vẻ mặt đáng ghét.
Thanh kiếm đâm xuyên qua Kính nhi và Nguyệt nhi dường như đang ở ngay trước mắt.
Nước mắt lăn dài, bị ta đưa tay gạt đi.
Hắn ngẩng đầu, nheo mắt nhìn ta, giọng nói khàn khàn trầm thấp: "Ngươi là ai?"
Ta nhếch mép: "Người chết, không cần biết nhiều như vậy."
Đôi mắt hắn đột nhiên trợn to: "Ngươi có biết sau lưng ta là ai không?"
Ta cười: "Trình Dã, ngươi đang đợi ai thế? Có phải đang đợi, Vĩnh An Điện hạ của ngươi không?"
Lời của phụ thân vang lên trong đầu.
"Vĩnh An Trưởng công chúa ra mặt, muốn che chở cho hắn."
"Uyển nhi, Tạ gia nên đưa ra lựa chọn rồi."
Năm thứ hai thành hôn, cường địch phương Bắc trở lại, giết vô số dân chúng nơi biên cương, máu nhuộm sa mạc.
Chiến hỏa tái khởi, Tiêu Diệp khôi phục toàn bộ binh quyền, được bổ nhiệm làm Chinh Viễn Tướng quân.
Ai ngờ được, để đoạt quyền, công chúa và Tướng quân Đại Càn lại cấu kết ngoại địch, tàn hại dân chúng Đại Càn?
Đúng là lũ điên.
Ta sờ sờ con dao găm ẩn trong tay áo.
Lạnh lẽo sắc bén.
"Trình Dã, ngươi đáng chết."
"Yên tâm, Điện hạ của ngươi, sẽ sớm xuống đây bầu bạn với ngươi thôi."
Dao hạ xuống, máu tươi bắn tung tóe.
Hai giọt rơi trên mặt ta, mang theo mùi thối rữa.
Ngục tốt bên cạnh cúi người tiến lên, đưa một chiếc khăn tay trắng muốt.
"Biết phải làm thế nào chưa?"
Ngục tốt nở nụ cười lấy lòng: "Vốn là kẻ đáng chết, chỉ tiếc làm bẩn tay cô nương."
Ta bình tĩnh lau vết máu trên mặt.
Tiêu Diệp, Vĩnh An Trưởng công chúa.
Nanh vuốt của các người, ta sẽ nhổ từng cái một.
9
Lên xe ngựa, vừa rẽ vào con hẻm nhỏ tối tăm.
Liền nghe thấy tiếng đao kiếm va chạm bên ngoài.
Ta không chút do dự, nhân lúc đêm tối, nhảy xe bỏ chạy.
Giây tiếp theo, lưỡi kiếm lạnh lẽo đã kề vào cổ ta.
Cơ thể ta hơi cứng lại, nhưng rất nhanh liền phát hiện, thân kiếm đang run rẩy.
Như thể người cầm kiếm, còn sợ hãi hơn cả ta, kẻ đang bị kiếm kề cổ.
"Tạ Uyển, lâu rồi không gặp."
Là Tiêu Diệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-l-t-uy-n&chuong=6]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận