Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THIÊN KIM THẬT CỦA HỢP HOAN TÔNG

Chương 13

Ngày cập nhật : 2025-07-20 16:26:43
Sau khi an trí ổn thỏa cho Cửu Vương gia, ta vừa xoay người định ngồi xuống thì t/h/a/n t/h/e chàng bỗng mất thăng bằng.

Đầu nghiêng về phía trước, suýt nữa ngã nhào xuống đất.

Ta lập tức sải bước, vững vàng đỡ lấy chàng.

Ngay đúng lúc ấy, một nữ nhân mặt đầy sẹo, tay cầm d/a/o nhọn, từ phía sau lao ra.

Chính là Trúc Mai đã bị hủy dung.

Con d/a/o sắc bén trong tay nàng ta không dừng lại được, đ/â/m thẳng vào hông Trúc Thanh Tùng đang đứng bên ta.

Người mà nàng ta định g/i/e/c… vốn là ta.

Nếu không nhờ Cửu Vương gia bất ngờ nghiêng người, thì nhát d/a/o ấy hẳn đã trúng ta rồi.

Trúc Mai bật cười, tiếng cười khàn đặc ghê rợn:

"Tại sao... ngươi lại thoát được nữa rồi..."

Nàng ta vừa cười vừa rơi lệ, đôi mắt bầm tím ầng ậc nước.

Trúc Thanh Tùng trúng d/a/o, không kịp nghĩ đến cơn đau, rút ngay đoản đao bên hông, gào lớn một tiếng, dùng chính con d/a/o đó c/ứ/a ngang cổ Trúc Mai.

Trúc Mai trợn trừng đôi mắt, ngã xuống, hồn quy thiên cổ.

Nhưng Trúc Thanh Tùng cũng bị đ/â/m trúng chỗ hiểm, m/a/u tuôn xối xả,
chỉ trong chớp mắt… hắn ta cũng đi theo nàng ta.

Chứng kiến tất cả, Trúc phu nhân phát đ/i/e/n tại chỗ.

Chỉ trong thoáng chốc, nhi tử và nghĩa nữ của bà ta tương tàn, ngã c/h/e/c giữa hoa sảnh đẫm m/a/u, như địa ngục trần gian.

Một mùi tanh hôi bốc lên.

Trúc phu nhân sợ tới mức không khống chế nổi bản thân, tè ra cả quần.

Chỉ còn lại Trúc Thừa tướng, hai mắt đỏ ngầu như thú dữ phát cuồng.

Ông ta trừng mắt nhìn ta, gào đến rách cả cổ họng:

"Tại sao! Ngươi trở về làm gì!"

"Từ lúc ngươi quay về cái nhà này, chúng ta liền rơi vào địa ngục! Ngươi chính là sao chổi của Trúc gia ta!"

"Ta đã vứt ngươi lên núi Hổ Báo, là mong mãnh thú ă/n t/h/ị/t ngươi! Sao ngươi không c/h/e/c đi!"

Thảo nào.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thi-n-kim-th-t-c-a-h-p-hoan-t-ng&chuong=13]


Thảo nào bọn họ chưa bao giờ muốn ta trở về.

Thảo nào bọn họ yêu chiều thiên kim giả Trúc Mai hơn ta.

Thảo nào.

Nhưng may thay…

May thay có Hợp Hoan Tông cứu ta.

May thay ta chưa từng trông đợi gì nơi cái phủ Thừa tướng này.

Ta đỡ Cửu Vương gia đứng dậy, đối diện Trúc Thừa tướng, mỉm cười:

"Bởi vì kẻ đáng c/h/e/c... chính là ngài."

"Trúc Thừa tướng, không chỉ tư đức bại hoại, mà cả công hạnh cũng không ra gì."

"Chưa bàn đến chuyện ngài cường đoạt dân nữ sinh ra Trúc Mai, rồi bôi nhọ nàng chủ động d/u d/o, sau đó đ/á/n/h c/h/e/c nàng."

"Lại còn dung túng thê tử nhận hối lộ, tham ô tiền bạc."

"Chỉ riêng dã tâm ngút trời, âm mưu tạo phản của ngài, Trúc Thừa tướng, ngài có dám nhận chăng?"

Sắc mặt Trúc Thừa tướng lập tức đại biến: "Ngươi nói cái gì?!"

Ta nhẹ nhàng rút ra mấy tờ giấy từ trong tay áo, tung lên không trung, mỉm cười:

"Ngài—đang—mưu—phản."

Những tờ giấy bay phấp phới giữa không trung, tất cả đều là chứng cứ phạm tội của ông ta.

Ta điềm đạm nói:

"Vị quan huyện hộ tống ta nhập Kinh lần trước, chính là một trong những đồng đảng của ngài."

"Ngài kết bè kết phái, nuôi dưỡng quân đội riêng, định nhân dịp xuân du sang năm của Thiên tử mà phát động binh biến."

"Chỉ tiếc... kế hoạch của ngài, ta đã sớm mật báo lên Hoàng thượng."

"Hôm nay ta hồi môn chỉ là cái cớ, Hoàng thượng lấy đầu ngài mới là sự thật."

"Trúc Thừa tướng, bè đảng của ngài đều đã bị bắt giữ, giờ chỉ còn mình ngài."

Trúc Thừa tướng gầm lên như thú đ/i/e/n.

Ta đẩy xe Cửu Vương gia ra khỏi sảnh hoa, lớn tiếng hô:

"Động thủ!"

Vệ binh hoàng cung ập vào như nước lũ.

Ta đã nói, đây là lần cuối cùng ta trở lại Tướng phủ.

Bởi từ nay về sau, nơi này… sẽ bị san bằng tận gốc.

15

Những ngày sau đó trôi qua thư thái, khoan khoái vô cùng.

Thế nhưng, một vị khách bất ngờ lại ghé thăm.

Vị khách ấy không ai khác chính là sư phụ ta—Vô Ưu chân nhân, Chưởng môn Hợp Hoan Tông.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận