Mục Phong giận dữ quát lớn:
“Ta đ/á/n/h chính là ngươi đó! Đồ nữ nhân không biết điều! Tướng phủ không dạy ngươi cách giữ thể diện à?!”
Trúc Mai gào lên:
“Thể diện cái gì?! Phản bội hôn ước chẳng phải chính là chàng sao?!”
Mục Phong cười lạnh:
“Hôn ước? Nực cười!”
“Ngươi còn chưa gả vào cửa, mà dù có thành thân rồi đi nữa, nam nhân cưới tam thê tứ thiếp, chẳng phải lẽ thường ư?”
Trúc Mai bò dậy, nức nở:
“Rõ ràng chàng từng thề non hẹn biển, chỉ yêu một mình ta...”
Mục Phong phá lên cười:
“Nhìn lại bộ dạng bây giờ của ngươi xem, có xứng hay không?”
Trúc Mai rít lên như kẻ đ/i/e/n:
“Còn kỹ nữ đó thì xứng chắc?!”
Lại một cái bạt tai giáng xuống.
“Câm miệng! Lâm Lang không phải kỹ nữ, nàng là nữ nhân của ta!”
Không...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thi-n-kim-th-t-c-a-h-p-hoan-t-ng&chuong=9]
hắn ta không phải nữ, mà là nam nhân của ngươi.
“Ta là người đầu tiên của nàng ấy!”
Không... ngươi không phải, nhưng hắn ta thì chắc chắn là người đầu tiên của ngươi.
“Có huyết hồng làm bằng chứng!”
Ta suýt té khỏi ghế.
Lâm Lãng, ngươi đúng là g/a/n to bằng trời.
Ngươi... đã làm gì vậy hả?! Không dám tưởng tượng thêm nữa.
“Nếu không phải gia cảnh sa sút, Lâm Lang vốn dĩ là tiểu thư nhà quan, bán nghệ chứ không bán thân!”
Tốt lắm. Lâm Lãng còn tự dựng luôn thân phận quá khứ cho mình sao?
Giả quá rồi đấy!
Nhưng mà... hắn ta ngay cả giới tính cũng giả được, làm giả thân thế thì đã là gì?
Mục Phong vẫn tiếp tục trút giận:
“Ngươi ghen tị với Lâm Lang, chẳng qua vì nàng ấy xinh đẹp, dịu dàng, hơn ngươi mọi bề!”
“Ta chỉ lấy làm lạ, không hiểu sao Trúc Thừa tướng lại dạy ra đứa con gái ghen tị thành thói như ngươi!”
Sắc mặt Trúc Mai tái nhợt:
“Không cho phép chàng xúc phạm phụ thân ta!”
Mục Phong vừa cài thắt lưng vừa bật cười:
“Phụ thân ngươi? Biết xấu hổ chút đi! Đó là phụ thân ngươi sao?”
“Toàn Kinh thành còn ai không biết ngươi là tiểu thư giả? Trúc Thừa tướng thật lòng thật dạ thương con r/u/ộ/t, ngươi còn mặt dày ở lại đây làm gì?”
“Ngươi thử nói xem, ngươi không phải tiện nhân thì ai là tiện nhân?”
“Ta sẽ lập tức hủy hôn, bẩm báo với phụ mẫu, cưới Lâm Lang làm chính thê!”
Bị vị hôn phu nhục mạ như thế, Trúc Mai ngất xỉu ngay tại chỗ.
Còn Mục Phong, khoác tay ôm lấy Lâm Lãng mềm yếu e ấp, ngẩng cao đầu mà rời khỏi hiện trường.
Ta trố mắt nhìn theo.
Giỏi cho một Lâm Lăng. giở một trò tranh sủng.
Ra tay một cái, hắn ta trực tiếp chiếm trọn vị trí chính thê của thế tử An Quốc Hầu.
11
Tướng phủ lại lần nữa nháo nhào gà bay chó sủa.
Trúc Thừa tướng mặt mày hung tợn, Trúc Thanh Tùng thì suy sụp không nhấc nổi người.
Nhưng thảm nhất là Trúc Mai — gần đây ngày nào cũng ôm lấy Trúc phu nhân mà khóc đến hôn mê vài lượt.
Bởi vì hôn ước đã hủy, Trúc Mai lập tức trở thành trò cười khắp Kinh thành, người người chê cười, khả năng xuất giá gần như bằng không.
Còn ta thì... hoàn toàn đứng ngoài chuyện này.
Đêm đến, viện của ta trái lại càng thêm náo nhiệt.
Dẫn đầu là Lý Điểm Tích, Kỷ Lâm và Lâm Lãng, những người của Hợp Hoan Tông ẩn thân trong Kinh thành rối rít tới thăm ta.
Vừa điểm danh... tổng cộng sáu mươi hai người.
Mỗi người đều có bản lĩnh riêng, khống chế từng ngành từng nghề khắp Kinh thành.
Ta nhìn vào từng bóng dáng đen đặc ấy, lòng thoáng run rẩy.
Quả nhiên... định luật gián là có thật.
Khi trong nhà xuất hiện một con gián, nghĩa là trong nhà đã đầy gián.
Người của Hợp Hoan Tông cũng như thế.
Một người lộ diện, tức là... Kinh thành đã bị chúng ta chiếm đóng từ lâu.
Ta chợt nghĩ, có lẽ... đã đến lúc rời khỏi nơi này.
Dù gì ta cũng tự nguyện xuất môn, là vì không muốn liên lụy tông môn.
Nếu giờ Thanh Dật Tiên Quân tìm được ta, sáu mươi hai người này khó tránh khỏi bị vạ lây.
Chuyện ta gây ra, ta phải một mình gánh lấy.
Tập hợp lần này, cũng xem như là buổi... cáo biệt.
Sáng hôm sau, ta còn chưa kịp thu xếp rời phủ thì có thái giám mang thánh chỉ đến.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận