Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tra Nữ Thượng Tiên

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-07-04 16:10:11
Mặc Hàn Xuyên nhìn ta, đột nhiên đứng dậy tiến lại gần ta.

Gương mặt hắn ta thật sự quá gần, ta thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của hắn ta phả vào giữa lông mày của ta.

Ta hơi nhíu mày, định lên tiếng ngăn cản thì Mặc Hàn Xuyên đã quay người rời đi.

"Y phục của tẩu tẩu rất đẹp." Hắn ta nói.

"Ngày mai, ta sẽ đến đưa tẩu tẩu xuất giá đúng giờ."

Nói xong lời này, hắn ta rời khỏi Mặc gia.

Nhưng ngày hôm sau, ba người chúng ta đợi mãi mà vẫn không thấy bóng dáng của Mặc Hàn Xuyên.

Bên ngoài rất ồn ào náo nhiệt.

Ta có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng người hò reo vui mừng: "Tân lang đến đón tân nương rồi!"

"Mặc kệ nhị ca!"

Mặc tiểu muội quyết định, vội vàng che khăn trùm đầu cho ta. Con bé đỡ ta ra khỏi phòng, đến sảnh chính nhưng cơ thể lại cứng đờ tại chỗ.

"Tiểu muội?" Ta có chút hoài nghi.

Nhưng ngay giây tiếp theo, một bàn tay khác đỡ lấy ta.

Dưới lớp khăn trùm đầu, ta cảm nhận được là một bàn tay đàn ông.

Bàn tay ấy dài và có lực, lòng bàn tay có những vết chai cứng.

Không giống bàn tay của một tiên sinh, mà giống bàn tay của một người thường xuyên cầm kiếm.

Đó chính là Mặc Hàn Xuyên.

10

Ta giả vờ như không biết gì, ngồi lên kiệu hoa, sau đó làm lễ thành hôn với Mặc Hàn Xuyên.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=8]


Những vị khách đến dự vì e sợ Mặc Hàn Xuyên nên không dám bàn tán lớn tiếng. Nhưng thính lực của ta tốt hơn người thường rất nhiều, những lời xì xào ấy đã lọt hết vào tai ta.

“Ta nhớ là người đính hôn với Mặc phu nhân không phải là Trần tiên sinh của tư thục sao? Nhưng đây…?”

“Tiểu thúc và góa tẩu, trái với luân thường đạo lý!”

“Suỵt, im lặng đi! Họ là tu chân giả đó, không quan tâm đến những chuyện này đâu.”

Vì uy danh của Mặc Hàn Xuyên, buổi lễ diễn ra rất suôn sẻ.

Cứ như thể đây chỉ là một hôn lễ bình thường.

Cho đến khi Mặc Hàn Xuyên kéo tấm khăn che mặt của ta ra, ta nhìn rõ khuôn mặt của hắn ta.

Sửng sốt, bối rối, sợ hãi, lo lắng… chắc hẳn lúc đó biểu cảm của ta rất thú vị.

Ban đầu, khóe miệng của Mặc Hàn Xuyên còn vương chút ý cười.

Nhưng khi nhìn thấy phản ứng của ta, vẻ mặt hắn ta dần trở nên lạnh lùng.

Hắn ta mặc hỉ phục màu đỏ giống ta, từng bước tiến lại gần ta.

Trên người hắn ta toát ra một mùi hương lạnh lẽo như gió đêm, chặn hết mọi đường lui của ta.

Nhưng khi ta nghĩ rằng hắn ta sẽ làm gì đó, thì hắn ta lại quay người rời đi.

“Trời đã khuya, tẩu tẩu cũng nên nghỉ ngơi.”

Mặc Hàn Xuyên để lại câu này, rồi sau đó vội vã rời đi.

Ngày hôm sau, ta không thấy hắn ta đâu.

“Nhị ca huynh ấy… ra ngoài từ sáng sớm rồi.” Mặc gia tiểu muội vừa nói vừa lén lút quan sát phản ứng của ta.

“Tẩu tẩu có trách huynh ấy không?” Con bé hỏi.

Ta cụp mắt xuống, vẻ mặt như đang suy nghĩ nhưng trong lòng lại vô cùng lạnh lùng.

Cuộc sống dường như vẫn diễn ra như bình thường.

Khi gặp lại Mặc Hàn Xuyên, toàn thân hắn ta đầy máu.

Là đồng môn của hắn ta đưa hắn ta trở về, nói là bị thương ở bên ngoài.

Trong giới tu chân có đan tu, đan dược luyện chế ra một viên còn tốt hơn ngàn vạn y giả phàm tục. Việc đưa Mặc Hàn Xuyên trở về chữa bệnh này là giả, mục đích khác mới là thật.

Nhưng ta cũng không vạch trần.

Trò vặt của đàn ông, ngu xuẩn tột độ.

Nhưng nếu ngươi muốn dụ hắn ta mắc câu, tốt nhất là không chút do dự mà nhảy xuống.

Ta chăm sóc Mặc Hàn Xuyên chu đáo, quan hệ giữa hai người chúng ta cũng hòa hoãn hơn. Cuối cùng có một ngày, khi ta bôi thuốc cho hắn ta, hắn ta ôm lấy eo ta.

Ta theo bản năng muốn giãy dụa, hắn ta lại ôm càng chặt hơn.

Mặc Hàn Xuyên dùng đầu cọ cọ vào vai ta.

"Đừng rời bỏ ta." Hắn ta nói.

"Không phải ta rời bỏ đệ" Ta nói: "Là đệ rời bỏ ta mà."

"Đệ là tu chân giả, ta chỉ là người phàm. Chúng ta đã định sẽ không như những cặp phu thê bình thường, nương tựa nhau đến già."

Mặc Hàn Xuyên nhìn ta chăm chú, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Hắn ta dường như đã hạ một quyết tâm nào đó.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận