"Không cần lo lắng," Ta vỗ vai hắn ta: "Chỉ cần có ta ở đây, các ngươi không cần lo lắng."
Ngày mà hai quân khai chiến, chỉ cần trong tầm mắt có thể nhìn thấy, đâu đâu cũng là binh lính đen nghịt.
Cát vàng mịt mù, tiếng gào thét vang dậy.
Ta đứng trước trận, nhìn thẳng vào Ma quân phía trước, giơ cao cờ hiệu, phát ra tín hiệu khai chiến.
Cùng với tiếng hô xung phong giết địch, binh lính đen nghịt như thủy triều xông về phía trước.
Bên cạnh ta đột nhiên truyền đến những tiếng ồn ào.
"Rồng! Là rồng!"
"Còn là một con hắc long! Hắc long chẳng phải đã biến mất từ vạn năm trước rồi sao?"
Ta quay đầu lại, liền nhìn thấy một con hắc long xiêu vẹo bay về phía ta.
Nhìn thấy ta, con rồng đó cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ta hóa thành hình người, kiệt sức rơi xuống.
Ta bay lên không trung, đỡ lấy Long Uyên toàn thân toàn là thương tích.
Hắn ta vết thương đầy mình, môi tím tái.
Ta vội vàng thi pháp chữa trị cho hắn ta.
Long Uyên chậm rãi mở mắt, nhìn rõ mặt ta, liền nắm chặt tay ta.
"Cẩn thận... Thiên Đế hắn ta..."
Cùng lúc đó, phía sau Tiên quân đột nhiên truyền đến tiếng binh khí giao nhau và tiếng kêu thảm thiết.
Có binh lính phía sau nhanh chóng đến báo.
"Báo cáo thượng tiên! Quân tiếp viện phía sau đột nhiên tấn công quân ta!"
Toàn quân xôn xao!
"Đây là chuyện gì?!" Có người kinh hãi hỏi: "Trong Tiên giới có giấu quân phản loạn?"
"Không phải quân phản loạn" Ta lắc đầu, "Là Thiên Đế."
Theo kế hoạch ban đầu của ca ca ta, có lẽ là phải đợi đến khi ta và Ma quân chém giết kiệt sức, sau đó mới ngồi thu lưới, ngư ông đắc lợi.
Nhưng Long Uyên trốn thoát khỏi sự tấn công của bọn họ, lại nhìn thấu thân phận của bọn họ, tiết lộ thông tin cho ta.
Ca ca ta đã kiêng kỵ ta nhiều năm.
Thế nên cho dù là lúc Tiên giới sinh tử tồn vong, ca ca ta cũng phải bất chấp tất cả để trừ khử ta.
Hiện tại phía trước có Ma quân tấn công, phía sau có quân tiếp viện ám sát, trận diện này đối với ta mà nói, dường như đã là cục diện chắc chắn ta phải chết.
Một mũi tên xé gió lao tới, trong nháy mắt đã đến trước mặt ta, sắp bắn trúng chính xác mi tâm của ta.
"Keng——"
Giây tiếp theo, âm thanh kim loại va chạm truyền đến!
Hai mũi tên nhọn va chạm trên không trung! Sau đó, cùng nhau rơi xuống đất.
Một nữ ma tu thu cung tên, phi ngựa lao tới, dừng lại bên cạnh ta.
"Tham kiến Ma Quân!"
Nàng xuống ngựa, quỳ một gối xuống trước mặt ta, hành lễ bái kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=14]
"Mười vạn đại quân Ma giới ở đây, tùy thời nghe Ma Quân điều khiển!"
18
Ta dẫn đầu liên quân Tiên Ma, bắt sống quân đội do ca ca ta phái đến, một đường giết trở về Thiên cung.
Cấm quân phụ trách bảo vệ Thiên cung đã sống đủ những ngày an nhàn, dưới tay quân đội Ma giới được huấn luyện bài bản thì vứt giáp cởi binh, bỏ chạy tán loạn.
Ta dẫn quân tiến thẳng vào trong.
Bên trong điện Thiên cung được trang hoàng xa hoa lộng lẫy, chỉ có một người.
Ca ca ta ngồi trên đại điện, nhìn thấy ta liền cười chế giễu.
"Thư Từ" Hắn ta nói, "Ta vẫn là đánh giá thấp muội rồi."
"Huynh vẫn luôn đánh giá thấp ta, ca ca."
Ta bình tĩnh trả lời huynh ấy.
Trong mắt huynh ấy, ta vẫn luôn là một bình hoa.
Cho dù thiên phú của ta cao hơn huynh ấy rất nhiều, cho dù ta vẫn luôn chăm chỉ tu luyện, ta chẳng qua cũng chỉ là một bình hoa xinh đẹp mà thôi.
Bình hoa chỉ cần đẹp là đủ, không cần năng lực, cũng không cần tư tưởng.
Nếu nó có được năng lực và tư tưởng, cũng sắp nghênh đón kết cục bị đập vỡ.
Nhưng ta không phải là một bình hoa.
Từ mấy ngàn năm trước ta đã âm thầm mưu tính, trở thành Ma Quân thống lĩnh Ma giới; pháp lực của ta cao cường, uy vọng trong Tiên giới rất cao…
Những điều này, huynh ấy đều không xem trọng.
Huynh ấy ném ta xuống nhân gian lịch kiếp, muốn ta nhận rõ mình chỉ có một khuôn mặt dễ nhìn.
Sau khi ta chứng minh được bản thân, huynh ấy quyết định trực tiếp trừ khử ta, để duy trì uy quyền của huynh ấy.
"Muội cho rằng lật đổ ta, muội liền có thể trở thành Thiên Đế?" Ca ca ta cười.
"Muội chẳng qua chỉ là một nữ nhân!"
"Nữ nhân sao có thể làm Thiên Đế?!"
Giống như phàm giới, Tiên giới tuân theo truyền thống, luôn lấy nam giới làm đầu.
Vì vậy, cho dù tu vi của ta cao hơn ca ca ta rất nhiều, ta cũng chỉ có thể khuất phục dưới huynh ấy.
Cho dù huynh ấy xa hoa dâm đãng, tâm tư bất chính, căn bản không thể đảm nhiệm vị trí Thiên Đế. Nhưng Thiên phụ trước khi qua đời, vẫn truyền ngôi vị lại cho huynh ấy.
Thiên phụ từng nắm tay ta, vẻ mặt tiếc nuối.
"Tiểu Từ, con thiên phú hơn người lại thương xót chúng sinh tam giới, chỉ tiếc con là nữ nhi."
Nhưng ta lại chưa bao giờ cảm thấy điều này có gì đáng tiếc.
"Nữ nhân đương nhiên có thể làm Thiên Đế, chỉ cần đủ mạnh, ai cũng có thể." Ta trả lời lời của ca ca ta.
Vạn năm trước, ta cũng từng trả lời Thiên phụ như vậy.
Trong ký ức, Thiên phụ thở dài, yêu thương mà xoa đầu ta.
"Vậy thì tiếp tục cố gắng đi," Ông nói: "Cho đến khi con trở nên đủ mạnh để phá vỡ quy tắc."
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận