Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tra Nữ Thượng Tiên

Chương 15

Ngày cập nhật : 2025-07-04 16:12:42
19

Ca ca ta bị ta giam vào địa lao, huynh ấy bị giam cầm và trông coi ở trong đấy.

Ta thì thống nhất hai giới Tiên Ma, trở thành tân Thiên Đế.

Trong quá trình quả thật xuất hiện rất nhiều lời phản đối nhưng đều tan biến trong sự ngày một phồn vinh của tam giới.

Bí kíp tu luyện mà ta viết riêng cho nữ giới được lan truyền rộng rãi trong nhân gian.

Nữ tu tiên giả không còn cần phải nương tựa vào kẻ mạnh để sinh tồn.

Tất cả các tu tiên giả đều chuyên tâm tu luyện, vì vậy số người phi thăng ngày càng nhiều, kể cả nam lẫn nữ.

Ta giúp Long Uyên dẹp yên nội loạn trong long tộc, Long Uyên trở thành tân Long Vương.

Nhưng hắn ta vẫn dành phần lớn thời gian ở bên ta trong Thiên cung.

Việc ta hạ phàm lịch kiếp không phải là bí mật, bốn người còn lại cũng lần lượt biết được.

Người đến thăm ta đầu tiên là Doãn Tinh Trầm.

Đối đãi với ta, hắn ta không còn vẻ cao cao tại thượng như trước đây.

Trong lời nói và hành vi, tràn ngập sự cẩn trọng và kính sợ.

Đây là một mặt khác mà hắn ta tuyệt đối sẽ không thể hiện ra trước mặt Bạch Nguyệt.

Tình yêu không thể giúp bạn giành được sự tôn trọng, thực lực mới có thể.

Người sau đó đến thăm ta là Chúc Cửu Công.

Cậu bé nhỏ nhắn ta yếu đuối bất lực khi lần đầu gặp ta đã rũ bỏ vẻ ngây ngô và mờ mịt.

“…Sư phụ.” Hắn khàn giọng gọi ta.

“Ừ.” Ta đáp lời.

Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, lại khiến hốc mắt hắn đỏ hoe.

Ta giải thích với hắn những chuyện đã xảy ra năm đó, và nói cho hắn biết hung thủ giết cả nhà hắn đã bị ta giết chết.

Chúc Cửu Công vậy mà lại không hề bất ngờ.

Hắn nói hắn đã sớm phát hiện ra Vãng Sinh Kính kia còn có ẩn tình khác, vì vậy vẫn luôn nghi ngờ tính chân thực của việc ta giết cả nhà hắn.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=15]


Chúc Cửu Công nhớ lại lúc ta còn sống vẫn luôn thúc giục hắn cố gắng tu tiên, cho nên liền chuyên tâm tu luyện, nghĩ rằng biết đâu phi thăng thành công, có thể biết được chân tướng sự việc.

Cậu bé năm đó cuối cùng cũng lại đợi được sư phụ của mình.

Chúc Cửu Công khi rời đi, vẻ mặt đầy lưu luyến.

“Ta còn có thể đến thăm người nữa không? Sư phụ.”

Ta cười gật đầu.

“Đương nhiên là có thể.”

20

Ta lại đợi rất lâu, mới đợi được Mặc Hàn Xuyên.

Hắn ta mặc một thân hắc y, ngồi trước mặt ta.

Trong đôi đồng tử đen láy không có người khác, chỉ có hình ảnh nhỏ bé của ta.

Mặc Hàn Xuyên ngây ngốc nhìn ta, môi bắt đầu run rẩy không ngừng.

“…Ta vẫn luôn hối hận,” Hắn ta nghẹn ngào nói: “Ta vẫn luôn hối hận!”

“Nàng cho dù làm sai chuyện gì thì sao chứ? Tất cả những gì nàng làm, đều là vì ta.”

“Ngàn sai vạn sai, ta và nàng cùng nhau gánh chịu.”

“Cho nên ta nỗ lực tu luyện, chỉ hy vọng nếu mình thuận lợi thành tiên, vậy thì đời đời kiếp kiếp đều sẽ ở bên cạnh nàng.”

Ta vốn định giải thích với hắn ta chuyện lão trung y năm đó chẳng qua chỉ là một tên lừa đảo giang hồ mà ta tìm đến nhưng nghe hắn ta nói như vậy, ta lại phát hiện chân tướng đối với Mặc Hàn Xuyên mà nói, dường như không quan trọng.

Hắn ta có lẽ thật lòng yêu ta.

Nhưng tình yêu này ngay từ đầu, đã sinh trưởng trong sự lừa dối.

“Ta không phải tẩu tẩu Thư Từ của ngươi,” Ta nhắc nhở hắn ta: “Ta là Thiên Đế Thư Từ.”

Sắc mặt Mặc Hàn Xuyên trắng bệch nhưng rất nhanh, thần sắc lại chuyển sang kiên định.

“Nàng là ai cũng được,” Hắn ta nhẹ nhàng nói: “Quan trọng là ta cuối cùng cũng tìm được nàng rồi.”

…………

Ta mãi vẫn chưa đợi được Diệp Khê Châu.

Hắn ta dường như hoàn toàn quên mất người như ta, ở trong tẩm điện của mình, không màng thế sự.

Ta thật ra vẫn còn chút cảm kích đối với hắn ta.

Chính bởi vì sự bảo vệ gần như cố chấp của hắn ta đối với ta, ta mới có thể nhanh chóng nhận ra quy tắc của cái xã hội gia trưởng này.

Lại qua rất nhiều năm, mới có tiên thị đến bẩm báo, nói Diệp tiên quân đã trồng ra một cây trường sinh thụ, muốn mời ta đến xem.

Ta đến trước điện của Diệp Khê Châu, nơi đó trồng một cây đại thụ rậm rạp vươn thẳng lên trời xanh.

Trường sinh thụ, sinh trưởng ở nơi hoang dã, có thể tự mình chống chọi với gió sương mưa tuyết.

Những tai họa mà những thực vật khác tránh không kịp, đối với nó lại là chất dinh dưỡng tốt nhất.

Nó bị vùi dập trong hết lần này đến lần khác, rồi lại tiếp tục mạnh mẽ hơn sau những trắc trở.

“Ta nên xin lỗi ngươi.”

Ta quay đầu lại, thân hình Diệp Khê Châu cao ngất, đang mỉm cười nhìn ta.

“Ta từng cho rằng ngươi là bông hoa hồng trong nhà kính, cho nên chỉ muốn bảo vệ ngươi, nuôi nhốt ngươi, không để ngươi dính một chút phong ba nào.” Hắn ta nói, khẽ thở dài một tiếng.

“Nhưng ta lại không phát hiện ra, ngươi chưa bao giờ là hoa hồng.”

–HOÀN–

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận