Nhưng hiện tại tôi không thể không thừa nhận, con gái tôi thật sự không có hiếu, đã vậy còn rất máu lạnh, cho dù tôi là mẹ ruột nó, nó cũng chọn bênh người ngoài.
“Mẹ, hôm nay mẹ chuyển cho con 50 vạn hay ngày mai?”
Con gái của tôi lấy điện thoại, mở khóa màn hình nhìn thoáng qua rồi nói: “Mẹ, hay là bây giờ mẹ chuyển liền đi, con phải về rồi!”
“Con có thương mẹ không?”
Tôi nhìn nó chăm chăm rồi hỏi.
Dù sao nó cũng là do tôi mang thai chín tháng mười ngày, cũng là máu mủ của tôi, sau khi tôi sống lại, tôi vẫn muốn cho nó một cơ hội.
Tuy nhiên, sau khi nó nhìn tôi một cái, lại tránh ánh mắt đi, lảng tránh mà nói: “Mẹ, sao đột nhiên mẹ lại hỏi vậy?”
Con gái gãi gãi mũi, nhìn tôi mà nói: “Mẹ, con không nói được, nổi da gà luôn rồi.”
“Mẹ, mẹ mau chuyển cho con 50 vạn đi, con phải về nhà nấu cơm, nếu nấu cơm trễ quá, Triệu Hằng sẽ la con.”
Con gái hối tôi.
Nói thương mẹ một câu cũng không muốn sao.
Lòng tôi rất buồn.
“Con về lo nấu cơm đi, chuyện chuyển tiền mẹ sẽ suy nghĩ sau!” Tôi từ chối qua loa.
Kiếp trước tôi mềm lòng, chỉ cần nghe con gái nói sẽ chăm sóc tôi khi về già, tôi lập tức chuyển 50 vạn cho tụi nó mua nhà.
Sống lại một đời, nhìn rõ bộ mặt thật của con gái, 50 vạn này tôi nhất định sẽ không chuyển.
Đêm hôm sau.
Con gái gọi điện cho tôi: “Mẹ, hai đứa con chọn được một căn nhà 100 vạn, mẹ đưa 50 vạn là có thể đặt cọc. Chờ khi sau khi mua nhà, mẹ dọn đến ở với hai đứa con, tụi con sẽ chăm sóc mẹ.”
Tôi cười lạnh.
Bởi vì tôi biết căn nhà mà con gái và con rể chọn là một căn ở ngoại thành, có giá 50 vạn. Con gái muốn lấy 50 vạn của tôi để mua trọn căn nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-o-tuy-t-to-n-c-u&chuong=2]
Cả mẹ ruột mà nó cũng lừa.”
“Con gái, con nói mẹ đưa 50 vạn vậy căn nhà có thể viết tên của mẹ không?”
Tôi cố ý hỏi.
Con gái vừa nghe xong, lập tức luống cuống, vội vàng giải thích: “Mẹ, đều là người một nhà, sao mẹ lại tính toán như vậy, căn nhà viết tên ai cũng vậy mà.”
“Hơn nữa, con là con gái của mẹ, viết tên con cũng như viết tên mẹ thôi.”
“Với lại, mẹ cũng đã có một căn nhà rồi, còn quan tâm nhà của con và Triệu Hằng có ghi tên mẹ hay không làm gì?”
Tôi cười nhạo một tiếng.,
Câu trả lời cũng không ngoài dự đoán của tôi.
“Nhà của chúng ta, tại sao phải thêm tên của mẹ em?” Con rể ngồi kế bên con gái mà thì thầm, cứ nghĩ rằng tôi không nghe được: “Mẹ em thật tham lam.”
“Tại sao?”
“Tại vì tôi đã trả 50 vạn.”
Sau khi tôi nghe được lời con rể nói liền tức giận.
Con gái sau khi nghe được lời tôi nói liền vui mừng: “Mẹ, mẹ đồng ý cho con tiền?”
“Mẹ, chồng con nói chuyện không suy nghĩ, mẹ đừng để trong lòng.”
“Mẹ, mẹ chuyển liền cho con đi!”
Tôi đối với con gái hoàn toàn thất vọng.
Muốn tôi chuyển tiền sao.
Đâu có dễ như vậy.
Tôi cúp máy.
Vừa mới cúp máy, con gái lại gọi đến.
Tôi liền chặn số con gái luôn.
Nhưng chưa đến một phút sau.
Con gái lại nhắn cho tôi qua Wechat.
Wechat, QQ gì đó tôi chặn hết một lượt.
Lỗ tai tôi cũng được thanh tịnh.
Một trận bão tuyết sẽ tấn công thành phố vào thứ năm, trận tuyết sẽ bap phủ thành phố, dày trên 1 mét.
Tôi ở ngoài mua một ít rau dưa, lái chiếc xe Chery* về nhà, vừa mới lấy chìa khóa ra mở cửa.
[Chery Automobile là hãng xe hơi thuộc sở hữu của nhà nước Trung Quốc, thành lập năm 1997, trụ sở hiện nay đặt tại Vu Hồ, tỉnh An Huy. Từ 2003 đến nay, Chery giữ vị trí 21 năm liên tiếp là hãng xuất khẩu ôtô lớn nhất Trung Quốc.]
Liền nghe thấy tiếng nhạc DJ đinh tai nhức óc phát ra từ trong nhà.
Cửa mở ra.
Tôi thấy con gái, con rể, cùng ông thông gia là Triệu Hải đang ngồi trên sofa ăn mấy hộp cơm tự sôi của tôi.
“Mẹ, sao bây giờ mẹ mới về.”
“Chúng con đói quá nên đã ăn cơm hộp trước.”
“Nếu mẹ về rồi, mẹ nấu cơm cho con đi.”
“Mẹ, con muốn ăn sườn heo chua ngọt, ớt cay xào thịt, thịt kho tàu, cá om…..”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận