Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

BÃO TUYẾT TOÀN CẦU

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:05:04
Con gái và con rể vừa nói vừa đi về phía phòng kho.
Khi con gái nhìn thấy chiếc giường nệm lớn, cùng máy sưởi và các vật dụng tiện ích khác trong phòng kho thì mắt trợn tròn.
Con gái nhớ trước đây phòng kho để rất nhiều đồ vật linh tinh, bừa bộn, sao bây giờ khác rồi?
Cách sắp xếp của phòng kho hiện giờ tuy không bằng phòng ngủ chính nhưng tốt hơn phòng ngủ phụ rất nhiều.
“Mẹ, mẹ đổi phòng kho thành phòng ngủ từ khi nào?”
“Nhà chỉ có một mình mẹ, thật là không cần thiết, chưa kể mua nội thất cùng máy sưởi, phải hơn 1000.”
Mi mắt con gái giật giật.
Chắc nó lại nghĩ tôi tiêu tiền phung phí, nếu để tiền này cho nó, thì nó đã sống thoải mái hơn rồi.
“Mấy ngàn thôi mà, đâu có nhiều.” Tôi vừa trải gra vừa trả lời.
“Mấy ngàn mà không nhiều? Mẹ không phải không biết, tiền lương mỗi tháng của con cũng chỉ có 3000, những thứ này hơn 1 tháng tiền lương của con.” Con gái u ám mà nói.
“Con gái, con giúp mẹ đi đổ rác đi!”
“Mẹ, con mang thai không tiện mang đồ nặng.” Con gái tôi sờ sờ bụng.
“Con rể, vậy con giúp mẹ đổ rác đi!” tôi nhìn con gái một cái rồi nói với con rể.
“Mẹ vợ, thùng rác chưa đầy, khi nào đầy con sẽ đổ giúp mẹ.” Con rể nói xong liền ra khỏi cửa.
Sáng hôm sau, lúc 7h.
Con gái gõ cửa phòng kho, đánh thức tôi.
Sau khi tôi mở cửa, con gái bĩu môi: “Mẹ, 7h rồi sao mẹ còn chưa chịu thức?”
“Mẹ, con đói bụng, con muốn ăn bánh rán do mẹ làm.”
“Mẹ, mẹ mau làm bữa sáng cho con đi, con thật sự đói bụng không chịu nổi nữa!”
Tôi liếc con gái: “Con đói bụng sao không tự đi vào bếp nấu cơm, một hai phải chờ mẹ dậy làm gì?”
Kiếp trước, tôi cưng chiều con gái mình, không nói lời nào đã lập tức đi làm bánh rán cho nó ăn.
Đổi lại là lời chê bai của con gái, nói tôi bỏ muối quá nhiều, mặn quá ăn không ngon.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-o-tuy-t-to-n-c-u&chuong=5]

sau đó ném cho Teddy ăn, đó là con cho nó mang theo đến nhà tôi.
“Mẹ, không phải chỉ là nhờ mẹ nấu bữa sáng thôi sao? Mẹ kho6nbg mệt sao lại từ chối?”
“Mẹ, mẹ thay đổi rồi, không còn yêu con nữa, trước đây mẹ sẽ không từ chối con, hiện giờ chỉ có bữa ăn sáng cũng không muốn nấu cho con gái.”
“Mẹ con đang mang thai, không lẽ mẹ muốn bà bầu đi nấu cơm cho cả nhà?”
Con gái ra vẻ buồn bã mà nhìn tôi.
Tôi nhìn chằm chằm con gái mình, nó nói dối không thèm chớp mắt.
“Ọt ọt”
3.
Lúc này bụng tôi cũng đang cồn cào vì đói.
Vì vậy, tôi mặc áo khoác ngoài, lấy nước sôi trong bình pha thành chút nước ấm rửa mặt rồi vào bếp nấu ăn.
Trong lúc ăn sáng, Triệu Hải nói với tôi: “Bà thông gia, khi nào bà mới chuyển 50 vạn cho tụi nhỏ, hai vợ chồng tụi nó muốn mua nhà, bà không thể nào cứ kéo dài thời gian.”
“Đúng vậy, khi nào thì mẹ chuyển 50 vạn cho con?”
Con gái cũng hùa theo mà hối thúc tôi.
“Thẻ ngân hàng đã bị khóa.” Tôi không có nói sẽ chuyển tiền, chỉ nói với bọn họ là thẻ ngân hàng đã bị khóa.
“Mẹ, mẹ gạt con, hôm qua con đã đưa stk ngân hàng của mẹ cho một người bạn làm ở ngân hàng kiểm tra, thẻ của mẹ không hề bị khóa.”
Đồng tử tôi co lại.
Chất vấn nó: “Con nhớ rõ stk của mẹ?”
Con gái ngượng ngùng cười một chút: “Mẹ, trước đây con đã chụp lại stk ngân hàng của mẹ rồi.”
“Bà thông gia, bà không muốn đưa tiền cứ nói thẳng là được, tại sao lại nói dối con gái mình là thẻ ngân hàng đã bị khóa, làm vậy không đúng lắm.”
Triệu Hải dùng giọng uy nghiêm để nói với tôi.
“Được, vậy tôi nói thẳng, 50 vạn này tôi có việc phải dùng, đợi sau khi bão tuyết tan tôi sẽ mở một cửa hàng bán hoa.”
Tôi vừa nói xong, Triệu Hải liền đập đũa lên bàn.
“Ầm” một tiếng.
Làm tôi hoang mang.
Tôi nhìn về phía Triệu Hải, lúc này sắc mặt ông ta rất khó coi.
“Mẹ, mở tiệm hoa không kiếm được nhiều tiền đâu, nhiều khi còn bị lỗ.”
“Mẹ, 50 vạn này mẹ đưa cho chúng con mua nhà đi, con và Triệu Hằng đã bàn với nhau rồi, chỉ cần mẹ đưa 50 vạn cho tụi con mua nhà, sau khi mua nhà xong bọn con lập tức đón mẹ vào nhà mới mà dưỡng già.”
Con gái liếc Triệu Hằng một cái, quay đầu nhìn về phía tôi.
Nói tốt thì là cho tôi dưỡng già, nói khó nghe một chút là muốn tôi làm bảo mẫu.
Tôi mới 48 tuổi vẫn chưa đến tuổi dưỡng già.
“Tôi có nhà ở rồi, không cần phải đi đâu hết.”
Tôi nói.

Bình Luận

0 Thảo luận