Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CHỊ KẾ HỐI HẬN RỒI

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:24:43
Tôi ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trước mặt, không còn giấu nổi sự căm hận.
“Không có tiền thì không biết mở miệng nói với tôi à?”
“Nhưng chị đã từng bảo em đừng làm phiền chị nữa... chị gái à!”
Tôi nhấn mạnh từng chữ, trả lại chính xác những gì chị ta từng nói.
Huống hồ, tiền của Cố Ức Liễu cũng là tiền của nhà họ Cố.
Tôi không muốn dính dáng gì đến chị ta nữa, càng không muốn dùng tiền của chị ta.
Sự hùng hổ trong ánh mắt Cố Ức Liễu thoáng biến mất, chị ta ngẩn ra một lúc, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ cao ngạo thường thấy.
“Lại giở trò gì nữa đây? Đều là người trưởng thành rồi, còn bày đặt bỏ nhà đi? Không sợ dì Tạ lo lắng sao?”
“Đúng vậy, em trưởng thành rồi, chị còn quản em làm gì?”
Tôi cố ý gọi “chị” từng chữ, chỉ thấy sắc mặt Cố Ức Liễu càng thêm khó coi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-k-h-i-h-n-r-i&chuong=6]


“Phải rồi, cuối tháng này tôi kết hôn, nhớ ăn mặc tử tế đến dự, đừng để nhà họ Cố mất mặt!”
Rõ ràng đã cố gắng kiềm chế tình cảm với Cố Ức Liễu, nhưng khi nghe tin chị ta sắp kết hôn, tim tôi vẫn nhói lên đau đớn, đến mức chẳng còn sức để tranh cãi.
“Đến lúc đó… em sẽ về.”
Tôi khó khăn tìm lại giọng nói, đáp lại lời mời đầy châm chọc.
Cố Ức Liễu mở miệng như muốn nói thêm điều gì, cuối cùng lại nhét mạnh một chiếc thẻ vào tay tôi.
“Nhà họ Cố không để cậu thiếu ăn thiếu mặc, đừng lúc nào cũng bày ra vẻ đáng thương như bị ngược đãi, nhìn mà ngứa mắt.”
Hóa ra, trong mắt chị ta, tôi vẫn chỉ là một sự phiền phức.
Tôi muốn trả lại chiếc thẻ, nhưng Cố Ức Liễu lại lánh đi như thể sợ dính phải dịch bệnh.
Tôi không đụng đến đồng nào trong thẻ, nhưng không kìm được mà kiểm tra số dư.
Một triệu.
Tôi bật cười lạnh lùng.
Đúng là ra tay rộng rãi.
Chỉ để tôi ngừng làm phiền mình, chị ta có thể tiện tay vứt ra một triệu như vậy.
8
Gần đến ngày cưới của Cố Ức Liễu, mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ của chị ta.
Mẹ tôi thì ngược lại, bà lại nhìn tôi đầy trăn trở.
“Ngọc Thần, con cũng không còn nhỏ nữa. Trước kia vì mải học nên không nghĩ đến chuyện yêu đương, nhưng giờ con đã trưởng thành rồi, đến lúc nên lập gia đình thôi.”
“Mẹ, con...”
Nhìn ánh mắt mong mỏi của mẹ, lời từ chối sắp thốt ra lại bị tôi nuốt ngược vào trong. Cuối cùng, tôi đồng ý đi gặp mặt xem mắt.
Dù sao cũng chẳng có ai thực sự để mắt đến tôi.
Khi tôi đến nhà hàng nổi tiếng dành cho các cặp đôi, vừa nhìn thấy đối tượng hẹn hò, trong lòng bỗng hối hận vì không chịu chỉnh trang lại vẻ ngoài.
“Tạ Ngọc Thần, không ngờ thật sự là anh!”
Người đối diện bất ngờ đứng dậy, nở nụ cười rạng rỡ nhìn tôi.
“Lâu rồi không gặp, Tống Thư Dao.”
“Dạo này... anh sống tốt chứ? Sao trông anh gầy hơn trước nhiều vậy?”
Tống Thư Dao nhìn tôi đầy lo lắng, cô ấy định đưa tay lên trán tôi để kiểm tra nhiệt độ.
Tôi theo bản năng né tránh, nhưng vô tình bắt gặp ánh mắt u ám của Cố Ức Liễu từ xa.
Lòng tôi lập tức dâng lên dự cảm chẳng lành, vô thức muốn tránh mặt.
Nhưng chị ta đã nhanh chóng bước đến trước mặt tôi, giọng điệu đầy mỉa mai: “Sao thế? Vừa khỏi bệnh đã nóng lòng muốn rời khỏi nhà họ Cố rồi à? Cậu muốn giới truyền thông đăng tin nhà họ Cố ngược đãi con trai nuôi sao?”
“Em không có ý đó... Em chỉ đến đây xem mắt thôi.”
Theo lý mà nói, tôi kết hôn càng sớm thì càng nhanh rời xa nhà họ Cố.
Như vậy tôi sẽ không phải ngày ngày chạm mặt Cố Ức Liễu, khiến chị ta bực bội nữa.
Thế nhưng, ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc của người phụ nữ này khiến sống lưng tôi lạnh toát, sợ hãi đến thấu xương.
Ngay sau đó, Cố Ức Liễu không thèm liếc tôi lấy một cái, chỉ quay sang Tống Thư Dao mà buông vài lời sắc lạnh: “Cô có biết người đàn ông đang ngồi xem mắt với cô từng...”
“Chị, đừng nói nữa! Em đã thay đổi rồi!”
Tôi không muốn Tống Thư Dao, người từng ngưỡng mộ tôi, biết đến quá khứ đáng khinh của mình.
“Làm ơn... Chị à!”
“Lúc trước cậu dám thích tôi, giờ lại không đủ can đảm thừa nhận à?”
Cố Ức Liễu mạnh mẽ hất tay tôi ra, giẫm đạp lên chút chân tình còn sót lại trong tim tôi.
“Cô có biết không? Người đang xem mắt với cô đây, Tạ Ngọc Thần, chính là một kẻ biến thái thích chính chị gái mình!”

Bình Luận

0 Thảo luận