Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CHỊ RUỘT TRÁO ĐỔI CON CỦA TÔI

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-28 16:49:29
8
Một tuần sau, kết quả kiểm tra cuối cùng cũng có. Với cặp vợ chồng xui xẻo kia, đó chẳng khác nào tiếng sét giữa trời quang.
Đứa trẻ thực sự mắc bệnh di truyền, mà hơn hết, đó còn không phải con ruột của họ.
Vậy con họ đang ở đâu? Còn đứa trẻ này là con của ai? Hàng loạt nghi vấn dồn dập ập đến.
Sau khoảnh khắc hoảng loạn ngắn ngủi, hai vợ chồng lập tức báo cảnh sát, đồng thời đệ đơn kiện bệnh viện, yêu cầu xét nghiệm ADN tất cả những đứa trẻ sinh cùng ngày hôm đó.
Dưới sự hòa giải của cảnh sát, phía bệnh viện cũng buộc phải phối hợp điều tra. Dù sao, nếu dính phải cái mác “đánh tráo trẻ sơ sinh”, danh tiếng của bệnh viện xem như tiêu tan.
Khi tin tức lan tới group phụ huynh, ai nấy đều sửng sốt, lập tức kéo nhau đi làm kiểm tra. Cũng từ đó, một làn sóng hoang mang nhỏ lan rộng, ai cũng sinh cùng ngày, ai mà biết được con mình có bị tráo không hay bị người ta nhắm tới?
Lúc tôi và chồng đến bệnh viện phối hợp xét nghiệm thì lại tình cờ gặp được La Đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-ru-t-tr-o-i-con-c-a-t-i&chuong=5]

Cô ấy trông hốc hác tột cùng, môi nứt nẻ, mắt sưng húp vì khóc.
Giờ đây, cô ấy vừa lo con mình có thể đã bị bọn buôn người đem đi, không biết bị bán đến nơi nào...
Vừa lại không đành lòng với đứa trẻ đã nuôi nấng bốn tháng trời bị bệnh nặng, khó sống qua mười tuổi, càng lớn bệnh tình càng trầm trọng.
Chẳng bao lâu sau, kết quả xét nghiệm ADN được công bố, không tìm thấy đứa trẻ nào trùng khớp với vợ chồng La Đình.
Nhưng trong số các bà mẹ sinh cùng ngày, chỉ có Lý Tâm Di kiên quyết không chịu hợp tác, thậm chí còn lấy vật chắn cửa, điên cuồng mắng chửi người ta không cho lại gần.
Phản ứng đó quá bất thường, khiến cảnh sát lập tức sinh nghi, nhanh chóng xin lệnh bắt và cưỡng chế đưa đi.
Khi kết quả xét nghiệm xác định chính xác đứa bé mà La Đình nuôi là con ruột của Lý Tâm Di, La Đình như hóa thành mãnh thú, lao lên tát tới tấp khiến Lý Tâm Di ngã vật xuống đất. Đám đông lúc ấy mới sững sờ kịp phản ứng.
Nhưng ai cũng hiểu, đứng trước nỗi căm phẫn ngút trời của một người mẹ, chẳng gì có thể ngăn cản nổi.
Khi tôi đến nơi, Lý Tâm Di đã bị đánh đến rụng hai cái răng, mặt sưng như bánh bao, tóc rối bù bị giật đứt từng mảng.
Bà mẹ Trương Tú Lan của tôi định lao lên giúp con gái, nhưng bị người nhà La Đình giữ lại, tiện tay cho luôn một trận. Cảnh sát cũng chỉ giả vờ ngăn lại cho có lệ.
Cuối cùng, hai mẹ con độc ác kia trông chẳng khác gì phiên bản tóc dày của Cừu Thiên Xích.
Tôi lặng lẽ lấy điện thoại ra quay lại đoạn video, chờ lúc về sẽ cho An An xem cảnh mẹ con “oan gia tiền kiếp” của chúng tôi thê thảm đến thế nào.
Lý Tâm Di, giám đốc bệnh viện và toàn bộ ekip khoa sản hôm đó đều bị mời về đồn công an để điều tra.
Lúc Trương Tú Lan định chạy theo để giở trò ăn vạ, bà ta vừa hay quay đầu lại thấy tôi, ánh mắt lập tức bùng lên thù hận, chụp lấy tôi mà gào lên: "Tất cả là do mày đứng sau xúi giục, mày từ nhỏ đã đố kỵ với chị gái, cố ý dùng chiêu này để hủy hoại cuộc đời con bé."
Ngay lập tức, La Đình đứng ra bênh vực tôi. Cảnh sát cũng đã điều tra tôi từ trước, tôi và chồng đã báo án từ mấy tháng trước nên họ đâu dễ gì tin bà ta nói bậy.
Tôi gỡ từng ngón tay của Trương Tú Lan ra, bình thản nhìn bà ta, từng chữ như dao cắt: “Ngay từ đầu, người các người định tráo là con gái tôi đúng không? Không thì sao lại cố tình thân thiết với tôi rồi còn đến nhà tôi ngay trước ngày dự sinh của Lý Tâm Di?
“Đáng tiếc, tôi đã sinh sớm. Các người trở tay không kịp, nên tiện tay chọn đại một bé trai."
“Nhưng ai mà ngờ được, con gái lớn của bà mệnh rẻ, vừa tráo là bị lộ. Và bà nhìn xem... báo ứng đến nhanh thật đấy.”
Tôi vừa dứt lời, ánh mắt Trương Tú Lan bất giác hướng theo tay tôi chỉ và ngay lập tức thấy mẹ con nhà họ Trần đang giận dữ bước vào bệnh viện, sắc mặt âm trầm như tro tàn.
Bà ta sợ hãi đến nỗi con ngươi co rút, chân mềm nhũn, ngồi phệt xuống đất.
Xong rồi. Chàng “rể vàng” mà bà ta cưng như bảo vật... sắp mất rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận