22
Trải qua chuyện này, động tác Thái tử liên hệ với nhà mẹ đẻ càng ngày càng thường xuyên.
Bảo quý nhân cũng càng ngày càng được sủng ái, ta nghe nói cuối năm nay, khi đại phong hậu cung, Bảo quý nhân sẽ không có con mà được phong tần, vị công công này của ta cũng càng ngày càng không nghe người khác khuyên can, các ngự sử ở Ngự Sử Đài từng dâng sớ hầu như đều bị đánh bằng đình trượng.
Ngay cả cha ta cũng bị quở trách.
Ta nhìn chi tiêu quỷ dị trong sổ sách Đông Cung, ta gửi cho cha ta và Viên Phái mỗi người một phong thư.
Thái tử muốn tạo phản.
Ta ở nội đình không thể biết chính xác, tin tức cụ thể Thái tử muốn tạo phản, cha ta truyền tin đến để ta an tâm.
Viên Phái tên cẩu nam nhân này giống hệt Viên Phong, tỏ vẻ bị ép bất đắc dĩ, hắn lại muốn ta xả thân làm gián điệp cho hắn, cẩn thận lấy tin tức.
Ta nhận được thư thì đốt sạch sẽ ngay, ta một phụ nữ mang thai bụng lớn có thể làm gì, ta hồi âm tỏ vẻ bất đắc dĩ, ta phải nghe lời cha ta an tâm dưỡng thai.
Ta không chắc hoàng đế đã cài bao nhiêu tai mắt trong nội cung, gần đây Thận Hình Ty thường xuyên ra vào, khiến ta có chút bất an.
Lấy bất biến ứng vạn biến chính là quy tắc mà bây giờ ta tuân theo.
Mấy ngày nay, tâm trạng Thái tử vô cùng cao hứng.
Cuối năm rồi, Trấn Quốc Công vẫn luôn ở biên thành sắp hồi kinh.
Ta đoán chắc là mấy ngày này.
Cha ta không hổ là tâm phúc nhiều năm của, ông đoán rất chuẩn, nhà chồng của Uyển Uyển, quả nhiên bị hoàng đế tìm lý do điều về kinh thành, ban cho chức quan Cửu Môn Đề Đốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-g-i-c-a-i-gian-th-n&chuong=10]
Mà phu quân của Thanh Nhi, sớm đã được cha ta sắp xếp vào Hàn Lâm Viện, một năm nay nhờ vào tác phong hào phóng của mình, cũng nhận được sự ủng hộ của một lượng lớn văn nhân.
Ta cảm thấy có chút nực cười.
Viên Phong và Viên Phái đều cho rằng cha ta là người của hắn.
Kiếp trước và kiếp này, ta đều biết một đạo lý, đàn ông quá tự tin không thể tin được.
23
Hôm nay, ta và Viên Phong theo lệ thường đến thỉnh an hoàng đế, vẻ mặt của thái giám quản sự khó xử để chúng ta chờ ở bên ngoài, hoàng đế vẫn còn đang say giấc nồng.
Ta có chút kinh ngạc, dù sao hoàng đế nổi tiếng là cần chính, đăng cơ hơn hai mươi năm chưa từng như vậy.
Bảo Thiền lặng lẽ dâng lên một cái hà bao, nàng chỉ nói tối qua là Bảo quý nhân thị tẩm.
Ta hiểu rồi, từ đó, quân vương không thiết triều, Bảo Lạc còn có bản lĩnh này.
Ta dùng khóe mắt liếc thấy, Thái tử giấu tay trong tay áo nắm chặt lại.
Tiểu thiếp biến thành mẹ kế nhỏ, theo ta hiểu Viên Phong, hắn là một người vô cùng tự phụ, hắn luôn cảm thấy vạn sự đều nằm trong lòng bàn tay hắn, bây giờ chắc là tức điên rồi.
Bất quá hắn cũng là một ảnh đế giỏi, biểu cảm trên mặt không hề thay đổi.
Chúng ta cung kính chờ ở bên ngoài, ước chừng một nén hương, hoàng đế rốt cuộc cũng ra ngoài.
Lúc này, ta phát hiện dường như hoàng đế già đi rất nhiều, nhãn cầu của ông ta đục ngầu, nếp nhăn giăng đầy khuôn mặt, mặt ông ta đỏ bừng, nghe nói đạo sĩ lại tiến hiến một loại hồng hoàn, ăn vào có thể khiến người ta sảng khoái gấp trăm lần.
Bảo quý nhân đứng bên cạnh, so với lúc ở Đông Cung rất khác, đóa hoa kiều diễm này thật sự nở rộ vẻ đẹp thuộc về nàng, đó là một loại mỹ lệ lười biếng, hoa lệ, có lẽ Thục phi nương nương hai mươi năm trước cũng như vậy.
Hoàng đế nói với chúng ta không đến mấy câu, liền ôm Bảo Lạc rời đi, đối với cái bụng của ta cũng mất đi sự coi trọng và kiên nhẫn trước kia.
Ta hiểu rõ ngay, bảo đao của hoàng đế chưa già, muốn liều ra một hoàng tử từ trong bụng của Bảo Lạc, đợi qua mấy chục năm nữa, hoàng đế không thể động đậy, lại đem ngai vàng quyền lực tặng cho hắn.
Viên Phong cũng hiểu rõ điểm này, đối với hắn mà nói đây là một kích thích vô cùng lớn.
Ta đè nén tâm tình kích động của mình, nói với bản thân, tiểu không nhịn ắt sẽ loạn đại mưu.
24
Ba ngày sau, nhà ngoại của Thái tử hồi kinh, văn võ bá quan dưới sự dẫn dắt của Thái tử, đến ngoài thành mười dặm nghênh đón.
Nghe tiểu thái giám nói phô trương cực lớn, ngay cả khi trở về hoàng đế cũng vô cùng ưu ái đối với Tưởng gia, thậm chí còn phong cho gia chủ Tưởng gia làm Đại tướng quân vương.
Tin tức truyền đến hậu cung, mặt Hoàng hậu nương nương đều sắp cười nát, dáng vẻ đắc ý có thể so với công xòe đuôi.
Lửa lớn nấu dầu, ta biết cách ngày Thái tử tạo phản không xa.
Hôm nay ta gặp được ông ngoại của Thái tử, là một vị tướng quân anh vũ, ông ta rất tự hào về đứa cháu ngoại Thái tử của mình, cũng đối với đứa bé trong bụng ta vô cùng kiên nhẫn.
Ta đối với anh hùng bảo vệ đất nước rất kính trọng, nhưng thái độ Đại Hạ này không có ta không được của ông ta rất nguy hiểm.
Ta biết tính tình xấu của Hoàng hậu nương nương di truyền từ ai rồi.
Bọn họ lấy cớ có thai để ta sớm nghỉ ngơi, ta hành lễ lui xuống, biết bọn họ muốn bàn luận chính sự.
Còn một tháng nữa là yến tiệc đêm trừ tịch, bụng của ta đã lớn đến mức không nhìn thấy mũi giày, cũng không biết năm nay có thể trải qua tốt hay không.
Gần đây, cha ta ngoài mặt đưa tới mấy bà đỡ và thị nữ, ngầm nói với ta, những người này đều là nữ thị vệ được gia đình nuôi dưỡng nhiều năm, biết võ, bảo ta gần đây không nên ra khỏi Đông Cung.
Ta sờ sờ bụng, nó nên được sinh ra rồi.
Thái y từng chịu ơn cha ta bắt mạch cho ta, xác định đứa bé trong bụng là con gái.
Ta thở phào nhẹ nhõm trong lòng, con gái tốt, con gái có thể sống.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận