Kỳ thi đại học, em gái lén viết đáp án lên thẻ dự thi của tôi, tôi bị bắt vì gian lận, bị cấm thi lại trong năm năm.
Tôi mất bằng cấp, nếm trải đủ mọi cay đắng của xã hội.
Em gái vào trường đại học danh tiếng, trở thành kẻ chiến thắng trong cuộc đời.
Em gái tổ chức hôn lễ xa hoa với một cậu ấm, thấy tôi chướng mắt nên bán tôi đến vùng núi hẻo lánh.
Tôi bị một lão già chém chết bằng một nhát dao.
Mở mắt ra lần nữa, tôi quay về trước kỳ thi đại học.
1.
Lưỡi dao sắc bén cắt rời đầu tôi.
Trước mắt bỗng lóe lên hình ảnh, tôi kinh ngạc phát hiện mình đang đứng bên ngoài phòng thi đại học năm đó.
Em gái ngoan ngoãn nhìn tôi, đôi mắt to tròn đầy vẻ tội nghiệp:
"Chị ơi, em khát quá, chị đi mua giúp em chai nước đi, đồ cứ để em cầm cho."
Tôi vẫn chưa hoàn hồn, nhìn em gái trước mặt trẻ hơn rất nhiều, trong lòng chắc chắn—mình đã sống lại.
Kiếp trước, tôi không nghi ngờ gì, tiện tay ném đồ thi cho cô ta rồi đi mua nước.
Sau khi kỳ thi bắt đầu, mặt sau thẻ dự thi của tôi lại xuất hiện đầy những dòng quay cóp.
Giáo viên khăng khăng khẳng định tôi gian lận, hồ sơ bị vấy bẩn, tôi không còn cơ hội tham gia kỳ thi đại học lần nào nữa.
Nhìn những dòng chữ trên mảnh giấy quay cóp kia, tôi phẫn nộ chất vấn em gái:
"Sao em lại làm như vậy?"
Nhưng em lại nhẹ nhàng nắm lấy vai tôi, chân thành giải thích:
"Chúng ta đều là sinh viên đại học, chẳng phải chị cũng giống em sao? Nhưng như vậy thì không được, làm sao em có thể giống chị được chứ?"
Tôi khóc đến phát điên, nhưng tất cả đã quá muộn.
Em gái vừa đủ điểm vào một trường danh tiếng, rạng rỡ vinh quang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/em-g-i-n-i-t-i-gian-l-n&chuong=1]
Còn tôi, vì không có bằng cấp, chỉ có thể rửa bát, giao hàng, bán bảo hiểm.
Vì nhẹ dạ cả tin, tôi bị lừa đến mức cô ta nần chồng chất.
Bán hàng rong bị quản lý đô thị đánh gãy xương, tôi lê về nhà vay tiền chữa trị, nhưng cha mẹ thiên vị lại vui vẻ đồng ý—tối hôm đó liền bán tôi đến vùng núi hẻo lánh.
"Em gái con đã cặp kè với một cậu ấm, cần sắm sửa đồ xa xỉ, không thể để mất mặt trước nhà chồng được."
Trước khi ném tôi cho bọn buôn người, cha mẹ vừa lau nước mắt vừa nói:
"Con là chị nó, chẳng lẽ lại muốn nhìn em gái mình lỡ mất hạnh phúc sao?"
Chiếc tivi cũ kỹ ở vùng núi chiếu cảnh em gái và cậu ấm tổ chức hôn lễ xa hoa, tôi hoàn toàn sụp đổ, ôm bụng bầu chạy trốn khỏi nơi này.
Nhưng tôi thất bại.
Một đám đàn ông già lần lượt chà đạp tôi, sau đó giơ cao chiếc liềm rỉ sét.
Kiếp trước của tôi chấm dứt tại đây.
Em gái thấy tôi không phản ứng, sắc mặt lập tức sa sầm: "Chị, có phải em làm gì không tốt nên chị ghét em rồi không?"
Tôi bừng tỉnh khỏi dòng hồi ức, bắt gặp vẻ mặt đầy oán trách của em gái. Miệng thì nói xin lỗi, nhưng trong giọng điệu lại toàn trách móc.
Kiếp trước, em gái dùng vẻ ngoài ngoan ngoãn để giành lấy sự thiên vị của cha mẹ, khiến tôi vô cùng sợ nó.
Nhưng sau một lần chết đi sống lại, tôi đã nhìn thấu nhiều chuyện.
Tôi tiến lên một bước, gần như áp sát mặt nó: "Chân em bị què hay não có vấn đề? Sao không tự đi mà mua?"
Mặt em gái tái nhợt, nước mắt lập tức rơi lã chã: "Em chỉ muốn uống nước thôi mà, sao chị lại hung dữ với em như vậy..."
Thật ghê tởm!
Tôi đang định mắng cho một trận thì bỗng một ý tưởng lóe lên trong đầu.
Tôi đảo mắt, lập tức cô ta nụ cười: "Thôi được rồi, là chị không đúng, chị đi mua nước đây."
"Em cầm giúp chị mấy thứ này nhé."
Nói rồi, tôi ném túi đồ thi cho em gái.
Mắt cô ta sáng rực lên, hai tay lập tức siết chặt lấy túi đồ của tôi, khóe miệng khẽ nhếch lên, không thể che giấu được sự đắc ý.
Nhưng vẫn không quên diễn vai ngoan ngoãn: "Chị à, em khát cũng không sao, nhưng nếu chị đã chủ động quan tâm em, vậy em đành miễn cưỡng nhận tấm lòng này vậy."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận