Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LINH VẬT SỐNG CỦA CÔNG TY

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-10-09 21:21:28
"Được thôi, tiền bồi thường đủ thì tôi đi."
Tôi ở đây ba năm, cộng thêm tiền thưởng cuối năm chưa phát và các khoản khác, tính ra cũng phải hơn hai triệu tệ. Đây đều là tiền tôi đáng được nhận khi tán tài vận của mình.
"Không có tiền! Giờ tài khoản công ty đang eo hẹp lắm! Nể tình cô là nhân viên cũ, tôi phá lệ cho cô một nghìn tệ lộ phí rồi biến, không muốn lấy thì thôi." Giọng Lý Bân đột nhiên trở nên hung dữ, từ chối thẳng thừng.
Hai kẻ điên này đúng là đứa nào cũng ngớ ngẩn như nhau.
"Ông tưởng đang bố thí cho ăn mày đấy à?" Tôi đâu phải loại dễ bắt nạt.
"Tiền không đủ, tôi không đi đâu hết."
"Cô không đi thì cứ ở lại trông cửa miễn phí cho công ty vậy."
Tôi nheo mắt: "Ông đoán xem, hội nghị đấu thầu sắp tới ông có lấy được tư cách tham gia không?"
Lý Bân im lặng một lúc: "Khương Ngữ Tiếu, cô đang uy hiếp tôi?"
Tôi nhàn nhạt đáp: "Tôi chỉ đang trình bày sự thật thôi."
Nói rồi, tôi quay người đeo lại chiếc ngọc bội khắc chế tài vận lên. Không có tôi, công ty này sắp gặp đại họa rồi đây.
3
Tháng Ba xuân về, hội nghị đấu thầu thường niên sắp diễn ra, quyết định xu hướng của cả ngành trong năm tới.
Mọi năm đại boss đều bảo tôi rảnh rỗi thì cứ đến đó dạo một vòng, chỉ là tài vận của tôi quá mạnh, lần nào cũng dễ dàng bốc được trọn bộ hợp đồng lớn về.
Còn năm nay, nghe nói người được cử đi là Lý Bân và Thẩm Vũ, lại còn dẫn theo cả một ê-kíp hùng hậu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/linh-v-t-s-ng-c-a-c-ng-ty&chuong=3]

Bề ngoài thì nói nghe rất hoa mỹ: “Đây là sự kiện lớn đầu năm của công ty, đương nhiên phải đầu tư toàn lực, sao có thể để một người rảnh rỗi như Khương Ngữ Tiếu đại diện ra mặt? Phải thể hiện sự tôn trọng với ban tổ chức chứ.”
Còn tôi ư, mỗi ngày đúng giờ tan làm là ung dung bước ra khỏi cổng công ty, lái chiếc Rolls Royce của mình đến spa cao cấp, quăng thẻ đen cho lễ tân: "Liệu trình đắt nhất ở đây, làm hết cho tôi."
Đang lúc tôi đắp miếng mặt nạ trị giá cả vạn tệ, điện thoại của Thẩm Vũ gọi tới. Tôi đánh dấu là "Cuộc gọi làm phiền", rồi cúp máy tỉnh bơ.
Điện thoại lại reo. Tôi bật chế độ không làm phiền, tiếp tục tận hưởng spa.
Mãi đến khi tôi xinh đẹp bước ra khỏi spa mới thảnh thơi mở điện thoại. Ồ, hơn trăm cuộc gọi nhỡ rồi cơ đấy, nghị lực cũng phi thường ghê.
Nếu đem cái sự kiên nhẫn bền bỉ này đặt vào công việc, cần cù chăm chỉ, thì công ty chẳng cần đến linh vật như tôi cũng có thể thẳng tiến vào top 1 thế giới rồi!
Reng reng reng, lần này là điện thoại của Lý Bân gọi tới, ông ta vừa mở miệng đã gào lên giận dữ:
"Khương Ngữ Tiếu! Giờ làm việc cô đang làm cái gì thế hả?! Sao không nghe điện thoại!"
Tôi lười biếng ngáp một cái: "Sao nào, tôi ngủ chưa đủ giấc, ngủ bù không được à?"
Đầu dây bên kia ồn ào huyên náo, hình như là hiện trường hội nghị đấu thầu. Tính ngày thì đúng là hôm nay rồi.
Dường như nhớ ra điều gì đó, thái độ của Lý Bân lại cứng nhắc thay đổi, chuyển sang nịnh nọt: "Tiếu Tiếu à, thế cô ngủ đủ giấc chưa?"
"Chưa."
"Vậy cô qua bên hội nghị đấu thầu đi, tôi đặt cho cô một phòng giường lớn để cô ngủ cho đã."
Ông ta cũng mặt dày nói ra được câu đó. Mọi năm tôi đi dự hội nghị, đều ở phòng tổng thống của khách sạn năm sao, vì tôi có bệnh sạch sẽ, không muốn tạm bợ.
Tôi liền mỉa mai: "Không đi. Loại người nhàn rỗi như tôi không xứng xuất hiện ở hội nghị đấu thầu."
"Khụ khụ, cũng không thể nói thế được. Công ty cũng cần rèn luyện nhân viên mà, đây là cơ hội tốt để cô thể hiện! Cơ hội ngàn năm có một, bỏ lỡ sẽ không có lại đâu."
Hết hứng chơi trò mèo vờn chuột với họ, tôi nói thẳng: "Tôi mà đi thì các công ty khác hết cơ hội à? Công ty chúng ta trước nay luôn chú trọng cạnh tranh công bằng, vẫn nên thể hiện thực lực của mình một cách thích đáng, đừng quá dựa dẫm vào linh vật."
Đầu dây bên kia im bặt. Tôi tranh thủ lướt qua nhóm chat công việc, thì ra ngày đầu tiên đấu thầu, họ chẳng bốc được cái hợp đồng nào cả, trong khi các công ty khác ít nhất cũng được hai ba cái rồi. Công ty mình vẫn tay trắng. Bảo sao lại muốn mời tôi ra làm cứu viện.
Xin lỗi nhé, tôi không chấp nhận bị bắt cóc đạo đức, cũng không làm lính cứu hỏa chữa cháy cho người khác đâu.
"Tiếu Tiếu à, có gì từ từ nói chuyện mà. Đại boss cũng đã chỉ thị rồi, bảo cô mau chóng đến hiện trường bốc thăm hợp đồng. Hay là cô thu xếp nhanh lên, tôi đặt cho cô chuyến bay nhanh nhất... Ôi chà, chỉ còn vé hạng phổ thông thôi, cô tạm chịu khó nhé. Xong việc, công ty sẽ tổ chức liên hoan."

Bình Luận

0 Thảo luận