Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LINH VẬT SỐNG CỦA CÔNG TY

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-10-09 21:22:52
"Lúc đầu tôi tử tế bảo cô đi thì cô không đi, giờ thì hay rồi nhé, vừa không có lương tháng này, vừa không có trợ cấp thôi việc. Người ta nói quen sung sướng rồi khó mà khổ được, sau này cô biết sống sao đây?" Thẩm Vũ nói bóng nói gió.
Đúng là mèo khóc chuột giả từ bi. Tôi lườm cô ta một cái: "Đồ mù luật, cứ chờ đấy mà xem."
"Khương Ngữ Tiếu, đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Tao nói cho mày biết, mày mà bước chân ra khỏi cổng công ty này thì con đường tương lai của mày trong ngành thiết kế coi như chấm dứt hoàn toàn, sẽ không có HR nào dám tuyển mày nữa đâu."
"Cô tưởng cô là ai mà đòi phong sát tôi? Chỉ là hạng nửa mùa, đồ án tốt nghiệp của mình còn chưa làm cho ra hồn đã ở đây gào rú như ma. Cô tưởng mình là Từ Hi Thái hậu chắc?!" Tôi đã nhờ người điều tra về Thẩm Vũ, đồ án tốt nghiệp đúng là như đống phân, lắp ghép lung tung thì thôi đi, ngay cả thuật ngữ cơ bản trong ngành cũng chẳng hiểu gì sất.
"Người biết chuyện thì tưởng cô là tiểu tam leo lên, người không biết còn tưởng cô vừa xấu vừa chơi bời lăng nhăng đấy."
Tôi ghét bỏ liếc Lý Bân mấy cái: "Đúng là đói quá nên cái gì cũng xơi được."
Lý Bân kéo cà vạt, theo phản xạ phản bác: "Khương Ngữ Tiếu, cô đừng vì bị sa thải mà nói lời độc địa. Tôi và trợ lý Thẩm hoàn toàn trong sạch. Hơn nữa, hồi trẻ tôi cũng đẹp trai lắm, có nhiều em gái hâm mộ lắm đấy, cô đừng có công kích cá nhân, ai mà chẳng có lúc già?"
Thẩm Vũ hùa theo: "Đúng thế, mày đừng có mở miệng ra là bịa đặt, tao sẽ kiện mày tội phỉ báng."
"Thật giả thế nào, lòng mọi người tựa gương sáng. Với lại, Lý Bân, vợ ông sắp từ nước ngoài về rồi đấy, ông còn chưa biết à?"
Đồng tử Lý Bân co rút mạnh: "Bà ấy về rồi? Sao tôi lại không biết?"
Tôi lại quay sang nói với Thẩm Vũ: "Tự dựa vào năng lực của mình để kiếm cơm không tốt sao? Tại sao lại phải dựa dẫm vào một gã đàn ông phất lên nhờ ăn bám vợ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/linh-v-t-s-ng-c-a-c-ng-ty&chuong=5]

Nếu ngày nào đó cô nghĩ thông suốt rồi, đến xin lỗi tôi đàng hoàng, tôi sẽ cân nhắc cho cô một công việc."
Thẩm Vũ lườm tôi: "Không cần."
Đồng thời siết chặt tay Lý Bân bên cạnh, nhưng Lý Bân lại gạt tay cô ta ra một cách không tự nhiên: "Chỗ công cộng, chú ý ảnh hưởng."
Tôi liếc nhìn Thẩm Vũ đang tức muốn nổ phổi: "Thế à?"
Tôi quay sang nói với các đồng nghiệp đã gắn bó với mình: "Làm việc cùng nhau ba năm, tôi là người sống tình nghĩa. Nếu công ty có phá sản, mọi người có thể đến tìm tôi. Tôi đã mở một công ty thiết kế, hoan nghênh các đồng nghiệp cũ gia nhập, đãi ngộ hậu hĩnh." Thay vì làm linh vật cho công ty người khác, chi bằng làm linh vật cho chính mình.
Tai nghe mắt thấy suốt ba năm, cộng thêm việc mời thầy về dạy kèm, trình độ của tôi bây giờ đã có thể sánh ngang với sinh viên tốt nghiệp trường thiết kế danh tiếng rồi. Đại sư từng nhắc nhở tôi, tuy tôi trời sinh mang mệnh Thần Tài, nhưng sau 25 tuổi, tốt nhất vẫn nên chuyển hóa vận khí bẩm sinh này thành năng lực của bản thân, như vậy mới có thể bảo đảm cuộc đời này bình an, khỏe mạnh.
Trong phút chốc, không chỉ đồng nghiệp mà cả Lý Bân và Thẩm Vũ đều chết lặng.
"Công ty thiết kế, thật hay giả vậy?"
"Khương Ngữ Tiếu đùa à? Bình thường cô ấy có làm việc gì đâu?"
"Tuy không làm công việc thực tế nào, nhưng mỗi lần Tiếu Tiếu lộ diện, không bốc được trọn bộ hợp đồng lớn thì cũng là đi đàm phán với sếp lớn. Công ty có cô ấy đúng là thuận lợi hơn nhiều, ít nhất KPI của tôi cũng nhận được nhiều hơn trước."
"Tiếu Tiếu nói thật kìa, tên cô ấy đúng là có một công ty, mẹ ơi vốn đăng ký gấp mười lần công ty mình! Cô ấy rốt cuộc có lai lịch gì thế?"
"Đừng nói nữa, tuy Tiếu Tiếu bình thường tỏ ra cà lơ phất phơ, nhưng thỉnh thoảng tôi thấy lúc rảnh rỗi cô ấy cũng nghiên cứu các phương án thiết kế của công ty mình đấy."
Nghe tiếng xì xào bàn tán của nhân viên, Lý Bân và Thẩm Vũ nhìn nhau, họ vẫn còn đang chìm trong cú sốc về việc vợ Lý Bân sắp về và việc tôi mở công ty thiết kế riêng.
"Cô... cô làm thế nào được như vậy? Dựa vào ai?"
Thẩm Vũ nhíu mày hỏi tôi. Cô ta dường như không tin rằng, một cô gái trông có vẻ yếu đuối lại có thể tự mình giành được tấm vé vào cửa các nguồn lực cấp cao mà không cần dựa dẫm vào ai hay phải đánh đổi điều gì.

Bình Luận

0 Thảo luận