Vì có thời gian hòa giải, việc ly hôn buộc phải trì hoãn đến 30 ngày sau.
Ra khỏi Cục Dân Chính, mẹ tôi không nói một lời xách vali đi một ngả khác với chúng tôi.
Tôi nhìn bóng lưng mẹ mà lắc đầu.
Bà ta có thể coi tiền bạc như rác rưởi, nhưng bà ta không phải tiên nữ.
Sống trên đời này luôn cần ăn, mặc, ở, đi.
Không biết đến lúc bà ta phải cúi mình vì miếng cơm manh áo, có còn nhớ đến hai kẻ "buồn nôn" chúng tôi không.
10
Về phía cậu tôi, bố chỉ cảnh cáo một chút chứ không thực sự báo cảnh sát truy cứu.
Căn nhà vẫn tiếp tục được rao bán, nhưng vì họ gây rối một lần, việc bán nhà trở nên khó khăn trông thấy.
Bố tôi bất đắc dĩ phải bán căn nhà cũ ở quê để tạm thời giải quyết khó khăn.
Nhưng mấy trăm nghìn đó so với khoản nợ cũng chỉ như muối bỏ bể.
Chúng tôi còn chưa tìm được người mua mới, thì bảo vệ bên khu biệt thự đã gọi điện thoại đến.
"Thưa ông, nhà ông hôm nay bắt đầu thi công sửa chữa, xin hỏi ông có cần chúng tôi hỗ trợ gì không?"
Bố tôi nhận điện thoại xong tức đến mức muốn lái xe lao đến đó ngay.
Nhưng tôi đã cản ông lại, rồi cầm lấy điện thoại.
"Không cần hỗ trợ gì đặc biệt đâu ạ, cứ để họ tự do ra vào là được."
Cúp điện thoại, tôi gọi 110, rồi trả điện thoại lại cho bố.
"Thi công trên nhà của người khác, đã xâm phạm đến lợi ích của chúng ta rồi."
"Bố, đừng mềm lòng nữa."
Bố tôi đấm mạnh một cái vào ghế sofa.
Sau khi gọi báo cảnh sát, bố tôi và cảnh sát cùng lúc đến biệt thự.
Lúc chúng tôi đến, cậu tôi đang chỉ huy người ta đập tường.
"Đập cho tao bức tường này đi, thông hai phòng ngủ lại, sau này chỗ này làm phòng chơi game của tao."
Tôi và bố cùng sải bước nhanh chóng đi vào.
"Tất cả dừng tay lại!!"
Trên đường đến chúng tôi đã mua sẵn một cái loa lớn, lúc này đã phát huy tác dụng.
Các công nhân lần lượt nhìn ngó rồi dừng tay lại.
Cậu mợ tôi nghe thấy động tĩnh bên này cũng nhổ nước bọt xuống đất, rồi hùng hổ đi tới.
Bộ dạng hỗn láo đó, giống hệt như lúc họ chiếm phòng của tôi ở kiếp trước.
"Anh rể yêu quý của tôi ơi, anh lại định giở trò gì nữa đây?"
"Căn nhà này cho tôi rồi là cho tôi rồi, tôi thi công sửa chữa một chút cũng không được à?"
Sự chán ghét trong mắt bố tôi không thể che giấu nổi.
"Tôi nói lại lần cuối, căn nhà này là tài sản cá nhân của tôi, không liên quan gì đến chị cậu. Chị cậu nói cho cậu không có bất kỳ hiệu lực pháp lý nào, bây giờ cút ngay lập tức."
Cậu tôi nhếch miệng cười.
Hắn ta chống một tay lên tường, nghênh ngang nhìn chúng tôi.
"Lão tử cứ ở đây đấy, anh làm gì được tôi?"
11
Lúc này cậu mợ tôi mới biến sắc.
Hai người họ lập tức đứng nghiêm chỉnh, cậu tôi còn móc từ trong túi ra bao thuốc Hoa Tử mời mọc.
"Đồng chí cảnh sát, sao các anh lại đến đây?"
"Nào, hút thuốc, hút thuốc."
Hắn ta đem cái thói đầu đường xó chợ ra trước mặt cảnh sát.
Tiếc là, người ta không nhiễm cái thói xấu này của họ.
"Ai báo cảnh sát?"
Bố tôi vẫy tay với cảnh sát: "Ở đây."
Chúng tôi đã chuẩn bị từ trước, thậm chí còn mang theo cả sổ đỏ.
"Đồng chí cảnh sát xem này, đây là nhà của chúng tôi, nhưng anh ta lại tự ý sửa chữa ở đây."
"Trước đó tôi đã cảnh cáo anh ta một lần rồi, nhưng họ không nghe."
Cậu mợ lập tức xúm lại, người trái người phải vây lấy cảnh sát.
"Ngài đừng nghe ông ta nói bậy, đây là nhà của chị tôi, chị tôi là vợ ông ta. Căn nhà này ấy à, chị tôi đã hứa cho tôi từ lâu rồi."
"Nói là cho vợ tôi làm sính lễ, bây giờ vợ tôi mang thai rồi, chúng tôi sửa sang căn nhà này cũng không có gì sai cả."
"Đều là do ông anh rể này nhỏ mọn, trước đó rõ ràng đã đồng ý rồi bây giờ lại không cho, thế là vợ tôi đòi ly hôn với tôi, ngài nói xem tôi phải làm thế nào? Con cũng có rồi, tôi có thể để mặc vợ tôi đi sao?"
"Anh rể à, anh đã là người được đền bù giải tỏa rồi, còn thiếu gì một căn biệt thự nhỏ này? Cho cậu em vợ này không được sao?"
Cậu tôi mở miệng ra là nói bố tôi thành kẻ xấu xa đủ đường.
Nhưng may mắn là, các chú cảnh sát cũng không chỉ nghe lời từ một phía.
Sau khi tìm hiểu rõ tình hình, họ trực tiếp mắng cho cậu tôi một trận.
"Họ đã ly hôn rồi, cho dù chị cậu có hứa miệng cho cậu thì bây giờ cũng không còn giá trị."
"Hai người mau chóng xin lỗi đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-t-i-kh-ng-c-n-ti-n&chuong=5]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận