3.
Bây giờ, khi mọi thứ mới bắt đầu, tôi đã trở lại. Mất đi Lương gia, cô ta chẳng qua cũng chỉ là chim hoàng yến Kỳ Thương nuôi dưỡng mà thôi.
Cận Hòa đối diện với khuôn mặt của tôi, một lúc lâu sau cũng không nói được lời nào, cô ta căn bản là không thể phản bác, bởi vì cô ta chưa từng nghĩ tới, tôi lại còn sống.
"Từ biệt nhiều năm, không nghĩ tới Cận tiểu thư lại đổi thành tên của tôi, ngay cả khuôn mặt này, cũng có vài phần tương tự với tôi..."
Tôi chậm rãi đi tới trước mặt cô ta, có chút kinh ngạc nói.
"Không phải, tôi không cố ý..."
“Bốp!”
Một bạt tai vang dội cắt đứt lời giải thích của Cận Hòa, mặt cô ta bị đánh lệch qua.
“Ơn cứu mạng đổi lấy một bạt tai, Cận tiểu thư cũng không thiệt thòi."
Tôi xoa xoa cổ tay, cười nhạo mở miệng, tôi có lòng tốt cứu cô ta, không nghĩ tới lại cứu một con sói mắt trắng. Cận Hòa xấu hổ nhắm mắt lại, khàn giọng nói: "Một tát này coi như tôi nợ cô, Lương Nguyệt Loan, sau này chúng ta không còn nợ nần gì nữa.”
“Ba mẹ, ông nội, con xin lỗi."
Cận Hòa cúi người thật sâu trước mặt họ nhưng lại bị tránh đi, thân thể của cô ta cứng đờ.
“Chúng tôi chỉ có một đứa con là Loan Loan, không nhận nổi đại lễ của Cận tiểu thư."
Mẹ Lương đã kịp phản ứng lại, trong mắt hiện lên hận ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-n-v-t-ch-nh-c-a-i-m-nh&chuong=2]
Cô con gái quý giá mà bà tìm được sau bao vất vả hóa ra lại là kẻ giả mạo, và còn là hung thủ gián tiếp suýt giet chet con gái ruột của bà.
"Con biết giờ có nói cái gì mọi người cũng sẽ không tha thứ cho con, nhưng mấy năm nay con thật sự xem mọi người như ba mẹ ruột của con..." Cận Hòa vẻ mặt bị thương nhìn mẹ Lương, cố gắng tìm ra một chút không nỡ và sự thương hại trên khuôn mặt bà ấy.
Nhưng làm cho cô ta thất vọng rồi, ngoại trừ chán ghét cùng hận ý, cái gì cũng không có. Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng động, có người xông vào: "Bọn họ dám động vào em à?!”
Giọng nói tức giận của người đàn ông vang lên, thì ra là Kỳ Thương vẫn chưa rời đi, vẻ mặt hắn hung ác nham hiểm nhìn qua từng người ở đây.
4.
“Kỳ Thương, em không sao.”
Khoảnh khắc nhìn thấy Kỳ Thương xông vào che chở cho mình, trong mắt Cận Hòa ngấn lệ, như là tất cả mọi ấm ức của cô ta đã có chỗ để trút ra.
“Là cô động thủ?” Kỳ Thương lập tức đưa ánh mắt nghi ngờ về phía tôi.
Tôi thản nhiên không sợ, cười với hắn: "Phải thì sao? Là Cận tiểu thư cam tâm tình nguyện.”
Lời nói của tôi làm cho Cận Hòa cứng đờ.
“Cô muốn chet!” Kỳ Thương bị chọc giận, hắn trực tiếp đưa tay muốn b óp c ổ ta. Trước khi mọi người kịp phản ứng, có thứ gì đó hiện lên trước mắt họ, hắn bị tôi đá văng ra xa và ngã xuống đất.
Thực hiện nhiều nhiệm vụ ở đủ loại thế giới như vậy cũng không phải không có ích, tôi đã thấy qua rất nhiều người còn đ iên cuồng hơn so với Kỳ Thương, tôi đã tập luyện võ thuật, tu luyện thành bất tử và thậm chí còn giet người.
Hắn chỉ dựa vào sự đ iên cuồng đó mà muốn tấn công tôi sao, ngủ đi rồi mơ. Kỳ Thương đau đớn cuộn tròn trên mặt đất, Cận Hòa vẻ mặt lo lắng đi tới đỡ hắn: "Kỳ Thương, anh có sao không? Anh đừng dọa em."
Tiếng khóc nức nở của cô ta vang lên. Sau đó lại chĩa mũi nhọn vào tôi: "Lương Nguyệt Loan! Cô đừng quá đáng, tất cả mọi thứ của Lương gia tôi đều trả lại cho cô, tại sao cô còn muốn tổn thương Kỳ Thương.”
Oán hận trong mắt cô ta sắp tràn cả ra rồi, cố tình phớt lờ chuyện Kỳ Thương động thủ với tôi trước.
“Đừng nói nhảm nữa, Cận tiểu thư. Bộ đồ cô đang mặc hiện tại, ngay cả nơi chân cô đang giẫm lên, cái nào không phải của Lương gia.”
Tôi cười nhạo một tiếng, từ trên cao nhìn xuống đánh giá cô ta. Sắc mặt Cận Hòa tái nhợt, cô ta cắn môi nhìn cách ăn mặc trên người mình, mọi suy nghĩ đen tối đều vô hình trước mặt tôi.
“Chiếm tiện nghi cũng đừng giả vờ thanh cao."
Tôi không để ý tới tâm tư của cô ta trăm chuyển ngàn hồi như thế nào, chậm rãi đến gần cô ta.
“Cô muốn làm gì!” Cận Hòa vô cùng đề phòng tôi, bả vai cô ta hơi rụt lại.
Mà lúc này Kỳ Thương cũng tỉnh táo lại, trong mắt hắn đầy hận ý nhìn tôi mắng: "Con khốn!"
Ta cười lạnh dùng chân giẫm lên cổ tay hắn, hắn đau đến mồ hôi lạnh đầm đìa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận