Cảnh tượng này giống như 5 năm trước Cận Hòa nhìn thấy tại một biệt thự ở ngoại ô. Cô ta sợ hãi đến mức bỏ chạy.
Sau này khi trở thành Lương Nguyệt Loan. Kỳ Thương cũng thu liễm tính tình dù nhiều lần thấy cô ta và Lương Yến Lễ dây dưa không rõ, nhưng hắn cũng chưa bao giờ ra tay tàn nhẫn như vậy.
Sự yên ổn giả tạo cùng tình yêu nồng cháy đã làm cô ta quên đi Kỳ Thương trước đây. Nhưng hôm nay cảnh tượng đẫm máu lại một lần nữa xuất hiện trước mắt cô ta. Cô ta sợ hãi, ý nghĩ bỏ trốn lại một lần nữa xuất hiên trong đầu cô ta.
Kỳ Thương cuối cùng cũng ép buộc Cận Hòa trở về. Dựa theo tính cách của hắn, hắn sẽ trói buộc cô ta như 5 năm trước.
“Đều chụp lại sao?” Tôi hỏi Lương Dữ Chu vui vẻ gật đầu liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-n-v-t-ch-nh-c-a-i-m-nh&chuong=9]
Mặc dù bây giờ những thứ này không có tac dụng gì, nhưng khi thời điểm thuận lợi ai mà biết được có khi đây là chứng cứ phạm tội hoàn hảo, là cọng rơm cuối cùng đè chết Kỳ Thương.
19
Sau khi xử lý xong chuyện của Cận Hòa. Kỳ Thương bắt đầu nhắm đến Lương gia. Hắn bắt đầu gây đủ mọi rắc rối cho công ty. Nhưng đa số là cạnh tranh không hợp pháp.
Các chuyên gia pháp luật cũng không thèm để ý đến một Lương gia đang trên bờ vực phá sản. Tuy nhiên trong lúc Lương Gia Duật và Lương Yến Lễ đang công khai đối đầu với hắn bên ngoài. Thì bên trong Lương Dữ Chu đã bí mật thu thập bằng chứng phạm tội của hắn.
Một tên bệnh kiều không nhất thiết làm quá nhiều điều xấu.
Nhưng chỉ cần có cơ hội chúng tôi sẽ không để hắn thoát tội.
Tất cả chúng tôi đều đang chờ đợi một cơ hội, một cơ hội có thể nắm được điểm yếu của Kỳ Thương. Cuối cùng cơ hội ấy cũng đến. Thắng xe của Lương Yến Lễ bị người ta động chạm.
Mục tiêu hắn chọn vẫn là Lương Yến Lễ. Dù người hắn hận nhất vẫn là tôi. Nhưng hắn vẫn theo bản năng không thèm để ý một phụ nữ như tôi. Chẳng qua tôi dám khiêu chiến hắn là do có Lương gia và Lương Yến Lễ chống lưng thôi.
Chờ sau khi Lương Yến Lễ chết, hắn sẽ dễ dàng bóp nát tôi trong lòng bàn tay. Giống như Cận Hòa vậy, dù cô ta có trốn thoát nhiều lần, chẳng phải vẫn ở trong tay hắn sao.
Tai nạn xe hơi rất nhanh đã xảy ra, như cốt truyện ban đầu, Lương Yến Lễ sẽ bị tàn tật. Và chú cũng giả vờ y như vậy.
Chỉ là lần này trên xe không có Lương Yến Lễ. Khi có vài tên đến kiểm tra xe, tôi bất chợt vỗ vào vai họ từ phía sau.
Bọn họ đều giật mình. Quay đầu nhìn thấy nụ cười tươi trên mặt tôi: “Làm phiền mấy anh một chuyến!” Những chiếc vòng tay bạc lạnh lẽo khóa chặt tay họ. Cảnh sát đã đứng sau tôi từ lâu.
“Tất cả đứng im!”
Kỳ Thương còn đang ngồi chờ tin Lương Yến Lễ chết. Nhưng đã có người xông vào đè hắn trên mặt đất : “Không được cử động!”
Tôi cũng theo sau bước vào. Nhìn bộ dáng của Kỳ Thương tôi che miệng cười: “Anh Kỳ, làm chuyện gì cũng có báo ứng hết.”
“Lương Nguyệt Loan, tôi sẽ giết cô!” Kỳ Thương không ngờ bị tôi phản kích, điên cuồng kêu gào: “Thành thật mà nói, vì bị bắt bất ngờ, mặt Kỳ Thương đen như đít nồi!”
“Đội trưởng, bên trong còn có một căn phòng đang khóa kín!” Một nhân viên thu thập manh mối chạy tới nói. Tôi chợt nhận ra điều gì đó, Kỳ Thương bắt đầu phát điên: “Không được mở ra!”
Hành vi khả nghi. Càng làm người ta tò mò.
20
“Nếu cậu không hợp tác, chúng tôi đành phải khóa cửa!” Đội trưởng ra lệnh, những người khác nghe vậy liền lập tức đập vào cánh cửa đang khóa. Cuối cùng cửa cũng mở. Khung cảnh bên trong khiến mọi người hít một hơi lạnh.
Một cô gái yếu ớt không biết sống chết nằm trên mặt đất. Quần áo trên người không đủ che đi cơ thể. Tứ chi bị khóa bằng xích sắt, làn da trắng nõn chi chít vết bầm tím. Nhìn thấy cảnh tượng đó, ai nấy đều quay mặt đi.
“Cô Lương, phiền cô rồi.” Đội trưởng nhìn nhìn tôi, tôi gật đầu, đi vào phòng tìm quần áo mặc vào cho Cận Hòa. Tuy rằng đã hôn mê nhưng khi tôi chạm vào, cơ thể cô ta theo bản năng co rúm lại. Tôi cau mày, càng chán ghét Kỳ Thương hơn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận