Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NHẤT CHU TUYẾT

Chương 13

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:50:23
Ai ngờ hắn đột nhiên cười: “Thôi được rồi, hoàng hậu về đi, chuyện này trẫm đã biết rồi, vốn dĩ cũng chẳng phải là chuyện gì lớn, hoàng hậu sợ gì chứ?”
Không biết thế nào, hắn vừa nói như vậy ta đột nhiên cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Có lẽ là hắn đối với ta dù sao cũng tốt hơn những đại thần hay cằn nhằn thích gây chuyện kia, ít nhất ta cũng đã sinh cho hắn hai hài tử. Hắn yêu Dao Dao và Xú Xú như vậy, sẽ không quá làm khó ta đâu.
42
Chuyện cuối cùng cũng được hắn giải quyết, vẫn là đơn giản thô bạo như trước, kẻ nào không hợp tác thì cách chức tịch thu gia sản.
Ta cảm thấy có lẽ hơi không thỏa đáng, nhưng nghĩ lại, hoàng đế cũng không phải là người đa tình, hắn làm như vậy có lẽ cũng là do những người kia vốn dĩ có vấn đề.
Trái lại, nương khi thân thể đã khá hơn liền vào cung, đặc biệt để nói với ta về chuyện này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-t-chu-tuy-t&chuong=13]

Cuối cùng, người chỉ khẽ than: "Chỉ e là hai chúng ta có lỗi với con và A Hòa."
Nương nói đến chuyện phụ thân ở trên triều đường, thề thốt đảm bảo ta chính là nữ nhi của ông. Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu ta là Mộ Hòa, nghe được chuyện này có lẽ trong lòng sẽ có chút khúc mắc. Nhưng, ta biết, Mộ Hòa không phải là ta, nàng vốn dĩ lương thiện, không nhỏ nhen như ta.
"Nương hãy nói chuyện với A Hòa đi, dẫu sao cũng là chúng ta có lỗi với nàng."
“A Nhu, con bây giờ tuy sống tốt rồi, nhưng nương và phụ thân con rốt cuộc vẫn lo lắng cho con nhất. A Hòa ở bên ngoài, chúng ta cũng thường xuyên gặp được, chẳng qua là một cái danh mà thôi, nó cũng sẽ hiểu được.”
“Nữ nhi bây giờ cũng rất tốt, bệ hạ đối với nữ nhi cũng tốt.”
“Ai, A Nhu à, con từ nhỏ đã có chủ kiến, đây là chuyện tốt, nhưng cái tính chỉ báo tin vui không báo tin buồn này không biết giống ai nữa?”
43
Có lẽ là bị thủ đoạn của hoàng đế trấn áp, chuyện thân phận thật giả của ta cũng không còn ai nhắc đến nữa, dù sao vì chuyện này mà chết, cũng chẳng vẻ vang gì.
Dao Dao sau khi được phong công chúa lại càng thêm tùy ý, thế nhưng hoàng đế lại hết mực sủng ái, ta cũng đành bất lực. Con bé ấy cậy mình thông minh, chẳng chịu học hành đàng hoàng, chỉ cần nói vài câu liền tìm cách trốn đi chơi.
“Con như vậy cẩn thận không ai lấy đấy.” Ta trêu con bé.
Con bé lại không hề xấu hổ: “Sao có thể chứ, con là nữ nhi duy nhất của phụ hoàng, mẫu hậu yên tâm, đến lúc đó chắc chắn là con chọn họ.”
Quả thật là tự tin, nhưng nói cũng đúng sự thật, mấy năm nay hoàng đế không tuyển tú, dường như muốn cứ thế mà sống tiếp.
Mỗi người có một số phận riêng, ta và Mộ Hòa như vậy, hài tử cũng sẽ như vậy.
Đối với ta mà nói, cuộc đời như vậy cũng rất tốt, ít nhất không tốn nhiều tâm tư đã đi đến đỉnh cao mà phần lớn nữ tử thế gian đều mơ ước. Nếu ta lại sống dai hơn hoàng đế, trở thành thái hậu, vậy thì càng khiến người khác ngưỡng mộ hơn nữa.
(Toàn văn hoàn)
[Lệ Vương phiên ngoại]
1
Vương phi của bổn vương là do chính bổn vương chọn, ngoài phụ hoàng ra, người khác đều tưởng là phụ hoàng nhất thời hứng thú mà chọn.
Lần đầu gặp Triệu tam cô nương là ngày bổn vương khải hoàn trở về kinh, nàng cũng giống như những cô nương khác, ngồi ở Trạng Nguyên Lâu bên cửa sổ nhìn xuống. Đến giờ bổn vương vẫn còn nhớ rõ, ngày hôm đó nàng mặc một bộ y phục màu vàng non, càng làm nổi bật vẻ xinh xắn vốn có của nàng, bên thái dương cài một cây trâm tua rua.
Lúc đó bổn vương không biết nàng là cô nương nhà ai, chỉ cảm thấy nàng khác biệt, không phải là trang phục hay dung mạo, mà là đôi mắt. Cô nương mười lăm mười sáu tuổi, rất ít người có được vẻ trầm ổn như nàng, đôi mắt bình lặng không gợn sóng.
Lần thứ hai là khi phụ hoàng triệu bổn vương vào cung, đưa cho không ít bức họa để bổn vương chọn một người làm vương phi, bức họa của nàng cũng ở trong đó, lúc đó bổn vương mới biết, nàng là tam cô nương của phủ Ninh Quốc công.

Bình Luận

0 Thảo luận