29
Vương gia cuối cùng cũng sắp trở về rồi, đi biền biệt ba năm, Dao Dao đã lớn, Xú Xú cũng biết nói rồi, thời gian trôi qua thật nhanh, ta đã quen với cuộc sống như vậy.
Ngày đại quân tiến vào thành, ta dẫn hai đứa con đi xem, Dao Dao chỉ vào vương gia hỏi: “Đây là phụ vương sao?”
Thấy ta gật đầu, Dao Dao gần như mắt sáng rực lên: “Phụ vương thật anh tuấn.”
Đúng vậy, vương gia quả thật không xấu, hoàng gia đâu có người xấu chứ? Chỉ là, sát khí quá nặng, cả người toát ra vẻ lạnh lùng. May mà, danh tiếng hiện tại cũng tốt hơn nhiều rồi, những lời đồn đại khắc thê năm xưa đã không còn ai nhắc đến nữa.
Xem xong, Dao Dao giục ta về, con bé muốn gặp phụ vương. Năm xưa khi vương gia rời đi Dao Dao còn quá nhỏ, có lẽ không nhớ gì, nhưng Dao Dao vẫn rất hứng thú với vương gia.
Người ta thường nói xa nhau lâu ngày tình càng thêm nồng, nhưng đối với ta và vương gia thì không phải vậy. Ít nhất người đầu tiên hắn nhìn thấy là Dao Dao, vẫn như trước ôm chầm lấy Dao Dao, người thứ hai hắn nhìn là Xú Xú, Xú Xú chưa bao giờ gặp hắn, gan cũng không lớn lắm. Đến chỗ ta, chỉ là vài câu khách sáo.
30
Hắn trở về đối với ta, dường như cũng chẳng khác gì khi hắn không ở nhà, phu thê sống với nhau như chúng ta chắc chẳng có mấy người đâu nhỉ?
Chỉ là nghĩ đến việc hắn đã về, vậy thì Ngô thị và Vương thị đang đi cầu phúc cũng có thể đón về rồi nhỉ. Tìm lúc rảnh rỗi nói với hắn, hắn lại ngơ ngác, xem ra là quên rồi.
“Tùy nàng vậy!” Lại giao quyền lựa chọn cho ta, thực ra cũng tốt, như vậy tránh được chuyện tranh giành giữa thê và thiếp. Đừng nói là hoàng gia, dù là đại gia tộc, những chuyện trong hậu viện cũng đều là một mớ bòng bong. Chính thê đa phần chỉ cầu nắm quyền trong tay, đích tử thành tài, những chuyện còn lại thì tùy ý.
Đến chỗ ta, mọi chuyện lại càng đơn giản hơn, nam nhân này dường như căn bản là không coi trọng nữ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-t-chu-tuy-t&chuong=9]
Nếu ta không phải là chính thê hắn cưới hỏi đàng hoàng, nếu không phải vì hài tử, có lẽ hắn cũng chẳng buồn nhìn ta.
Cuộc sống như vậy, đối với ta là thanh tịnh, nhưng đối với người khác thì chưa chắc, ví dụ như Mộ Hòa.
Phu quân của nàng quả không hổ là người phụ thân tự tay chọn, những năm qua càng ngày càng tốt, cuộc sống nhỏ bé ngọt ngào hạnh phúc. Đôi khi trò chuyện, nàng nhắc đến phu quân, trong ánh mắt đều không giấu được nụ cười hạnh phúc. Nếu năm xưa người gả vào vương phủ là nàng, có lẽ nàng đã sớm chán ghét cuộc sống nhàm chán như ta, còn ta, có lẽ cũng sẽ không như nàng, trong lòng chỉ có một người.
May mắn là hiện tại, chúng ta đều khá hài lòng với cuộc sống của mình.
Như vậy là đủ rồi.
31
Nghĩ đến việc Dao Dao bây giờ cũng không còn là hài tử nữa, những thứ nên học cũng phải từ từ sắp xếp. Kiến thức lễ nghi đều phải được học từ nhỏ, không thể một sớm một chiều. Tính tình con bé vốn đã hơi nghịch ngợm, vương gia trở về lại càng chiều chuộng con bé hơn, đôi khi ta thậm chí còn không tìm thấy người đâu.
Hỏi ra mới hay đều do vương gia dẫn đi du ngoạn, thật khiến người ta đau đầu. Quan hệ giữa phụ thân và nữ nhi hòa thuận, ta tất nhiên vui mừng, nhưng e rằng lại quá mức thân thiết. Chẳng bao lâu sau, cả kinh thành đều truyền tai nhau rằng hắn sủng ái Dao Dao vô cùng, đến mức ngay cả nhi tử Xú Xú cũng không bì kịp, có lẽ cũng bởi Xú Xú vẫn còn quá nhỏ.
Vương gia không thích hài tử quá nhỏ, ta nghi ngờ hắn không phải là không thích, chỉ là sợ tay mình không có chừng mực làm tổn thương con, giống như Dao Dao hồi bé vậy, hắn còn không dám chạm vào.
Vậy nên ngày thường ta đều dạy dỗ Xú Xú, phải học theo tỷ tỷ, quấn lấy phụ vương, nhi tử mà, từ nhỏ phải rèn luyện. Tốt nhất là để vương gia giữ Dao Dao ở trong phủ, nữ nhi không thể cả ngày cứ chạy nhảy như vậy.
Kết quả thì hay rồi, vương gia cũng không ngại phiền phức, mỗi tay bế một đứa đi mất.
Ta chỉ có thể tìm lúc rảnh rỗi, cùng vương gia bàn bạc kỹ càng vấn đề dạy dỗ hài tử, hắn chỉ nói: “Nữ nhi của bổn vương đương nhiên là tốt nhất.”
“Dao Dao đương nhiên là tốt, nhưng quy củ vẫn phải học, bằng không lớn lên học sẽ càng vất vả.”
“Vậy thì không học.”
“Con bé không học sau này làm sao?” Thế gian đối với nữ tử vốn dĩ khắt khe, ta đương nhiên hy vọng Dao Dao sống tốt, nhưng chúng ta không thể ở bên con bé cả đời, luôn phải dạy con bé cách thích nghi với quy củ.
“Nữ nhi của bổn vương, ai dám nói không tốt?”
Đầu ta càng đau hơn, không chỉ đau đầu, ta còn cảm thấy Dao Dao có một người phụ thân như vậy, ta cũng nên lo lắng không biết sau này con bé có xuất giá được không nữa. Xem ra ta phải làm một mẫu thân nghiêm khắc rồi, bằng không cả nhà này chẳng có quy củ gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận