Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

ÁNH TRĂNG TRONG LÒNG BÀN TAY

Chương 17

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:12:54
Vì thế ta xoay người, viết cho Đại hoàng tử và Tam hoàng tử hai lá thư.
Trong thư gửi Đại hoàng tử, còn để một con dao.
37.
Con dao này không lớn hơn lòng bàn tay ta bao nhiêu, chuôi dao được khảm một viên hồng bảo thạch, ta lấy từ chỗ nương ta.
Năm đó khi a nương ta vừa mới tiến cung đến gặp Hoàng hậu thỉnh an, Hoàng hậu liền ra oai phủ đầu.
Khi đó trời vừa vào đông, Hoàng hậu nhân lúc nương ta thỉnh an, tặng nương một bộ bao đầu gối.
Con dao kia giấu trong bao đầu gối.
Cũng may nương ta phát hiện ra trước, lấy con dao ra, bằng không hiện tại, chân nương ta đã tàn phế.
Hôm nay ta đưa con dao này cho nhi tử của bà ta làm vật đính ước là rất phù hợp.
Hai lá thư ta gửi cho Đại hoàng tử và Tam hoàng tử có nội dung giống nhau:
“—- Ta nhớ chàng, hẹn ở Ỷ Mai viên.”
Theo như trong thư đã viết, ta đi tới Ỷ Mai Viên.
Lúc này cũng là vào đông, hồng mai nở rộ, tươi đẹp như máu.
Cũng giống như lần trước Triệu Cẩn đã đợi sẵn.
Nhìn thấy ta, hắn khẩn trương hỏi ta:
“Cửu An, cô thế nào? Sau lần đó Đại hoàng huynh có làm khó cô không?”
Ta không có trực tiếp trả lời, mà là hỏi lại hắn: “Tam hoàng tử, lần trước gặp nhau ngài có nói, ta cứu ngài và mẫu phi, ngài sẽ báo đáp ta có thật hay không?”
“Đương nhiên là thật sự!” Triệu Cẩn không có chút hoài nghi, “Sao cô đột nhiên hỏi cái này? Chẳng lẽ cô có gì cần giúp đỡ sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-tr-ng-trong-l-ng-b-n-tay&chuong=17]

Cô muốn cái gì?”
“Ta muốn……”
Ta nhìn về phía sau hắn, nơi đó Đại hoàng tử Triệu Diễm chính là không biết gì mà đi tới.
Vì thế ta đổi giọng, khóc nức nở dùng sức đẩy Triệu Cẩn một cái:
“Ta muốn ngài đừng dây dưa với ta nữa được không, ta chỉ muốn ở trong cung an an ổn ổn mà sống sót hu hu hu……”
Khi nói chuyện, ta lui về phía sau một bước, té ngã trên mặt đất.
Mà Triệu Cẩn vẫn là quan tâm ta trước tiên, hắn vội vàng tiến lên muốn nâng ta dậy.
“Cửu An, cô không sao chứ, té có sao không?”
Cho nên cái Đại hoàng tử thấy chính là: Ta cố gắng đẩy Triệu Cẩn ra nói hắn đừng quấy rầy ta nữa, nhưng Triệu Cẩn không nhưng không đi mà còn ép chặt ta hơn nữa.
Đúng như dự đoán, dưới tác dụng của Tình Ti dắt Đại hoàng tử ngày càng bốc đồng, lập tức phát điên.
Hắn nhanh chóng lao tới giằng co với Triệu Cẩn.
Mà ta ở bên cạnh làm bộ dáng thập phần bất lực.
“Hai người đừng đánh nữa!!”
Ngay lúc này, ta như vô tình mà nói.
“Tam hoàng tử, ngài mau dừng tay đi, ta đã cùng Đại hoàng tử tư định chung thân, đã trao tín vật đính ước.!”
Nghe xong lời này, Đại hoàng tử như được nhắc nhở, từ trong người móc ta con dao ta đã đưa cho hắn, đâm thẳng Tam hoàng tử.
Nhưng Triệu Cẩn cũng không phải dễ bị đâm như vậy, né trái né phải, bị ép tới tức giận hành động.
Ta nhắm thời cơ, bỗng nhiên tiến vào giữa bọn hắn thoạt nhìn như muốn can ngăn.
Nhưng đao kiếm không có mắt.
Cứ việc Triệu diễm nỗ lực thanh đao trở về thu, nhưng chuôi này đao vẫn là lập tức muốn đâm trúng ta.
Mặc dù Triệu Diễm nhanh chóng thu dao về, nhưng con dao vẫn như muốn trúng vào ta.
Cũng may, có người chắn.
Trong chớp mắt, Triệu Cẩn đột nhiên ôm ta vào lòng.
Sao đó ta trơ mắt nhìn con dao từ sau lưng hắn đâm thẳng tới.
“Xì ——”
Thân đao chìm hoàn toàn, hắn phun ra một ngụm máu. (lút cán nha quí zị)
Sau đó lo lắng hỏi ta: “Cô…… không sao chứ?”
Thời gian dường như ngưng đọng.
Triệu Diễm hoảng sợ, nhất thời không có cử động.
Cơ thể Triệu Cẩn từ từ trượt xuống, “bịch” một tiếng nằm trên đất.
“A ——” bỗng nhiên truyền đến thét chói tai.
Có người đã nhìn thấy.
38.
Tiếng hét phá vỡ sự im lặng, Triệu Diễm cuối cùng cũng hoàn hồn.
Quay đầu nhìn xem, chỉ thấy một tiểu nha đầu hoảng sợ hoang mang chạy ra bên ngoài.
“Ta, ta đã gi.ết người! Ta gi.ết ta tam đệ……” Triệu Diễm cũng luống cuống, hắn ném con dao trong tay xuống.

Bình Luận

0 Thảo luận