Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

ÁNH TRĂNG TRONG LÒNG BÀN TAY

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:09:13
“Đúng vậy, nếu không phải nhờ cái gương mặt kia, Hoàng thượng sao lại có thể mê đắm một nữ nhân tham sống sợ chết, ham muốn hư vinh như vậy.”
Bọn họ cứ việc chửi rủa, ta trước sau vẫn cứ thờ ơ.
Bởi vì ta biết nương ta không phải như người ta vẫn nói.
Nương ta không sợ chết, bà chỉ là còn việc khác phải làm.
Tiết hạnh mà bọn họ nói, so với việc nương ta sắp làm, không đáng nhắc tới.
Chẳng mấy chốc, tin tức mới truyền đến.
Nghe nói Hoàng thượng sau khi nghe cung nhân bẩm báo, còn chưa thượng triều xong đã vội vàng rời đi, tự mình ôm nương ta về tẩm điện.
Sau đó hắn bắt Hoàng hậu quỳ gối vả miệng trước tẩm điện.
Nàng ta bị đánh đến sưng to, máu tươi đầm đìa.
Hoàng hậu không chịu nổi, hôn mê bất tỉnh vẫn bị đánh không ngừng.
Mãi đến khi đại hoàng tử quỳ xuống khóc lóc cầu xin sự thương xót thì sự việc mới kết thúc.
Nữ nhân kia thật ngốc nghếch, tại sao lại chọn đánh vào mặt nương ta?

Điều hoàng thượng quan tâm nhất chính là khuôn mặt của bà.
5.
Hậu cung không thể làm gì nương ta, nhưng cũng không đành lòng nhìn bà độc sủng Hoàng thượng.
Vì vậy, tất nhiên họ để mắt đến ta.
Lần này không có ai che chở ta cả.
Đại hoàng tử dẫn theo ba vị hoàng tử đạp ta một cái, ta lăn tròn trên mặt đất.
“Ngươi nói, ta đánh ngươi như vậy, người mẹ hồ ly tinh kia của ngươi có đau lòng không?”
Ta ngẩng đầu, lạnh lùng nói:
“Là các ngươi vô dụng, không chiếm được tình thương của cha, lại đem trách nhiệm đổ lên người khác, các ngươi thật là người tốt!”
Bọn họ thẹn quá hóa giận, túm tóc ta, tát ta, ấn đầu ta vào thùng gỗ dơ.
Quản sự ma ma đứng bên cạnh nói: “Đại hoàng tử, Hoàng thượng nói không được để nó chết!”
Bọn họ ngừng tay.
Đứng trước mặt ta, khinh thường.
"Tạ Cửu An, từ nay ngươi sẽ là đồ chơi của bọn ta."
6.
Ta bắt đầu bị họ trêu chọc hằng ngày.
Ví dụ như họ cố tình treo con diều lên cây, bảo ta đi lấy rồi thả rắn dọa ta.
Rồi họ thi bắn cung bắt ta để một quả táo lên đầu làm bia ngắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-tr-ng-trong-l-ng-b-n-tay&chuong=2]


Bọn họ muốn nhìn thấy bộ dáng khóc lóc sợ hãi quỳ xuống xin ta của ta, nhưng ta càng không cho họ được như ý.
Lúc nào ta cũng cắn răng chịu đựng.
Năm ta 15 tuổi, nương ta mang thai.
Hoàng thượng vui mừng, ra lệnh ban thưởng cho mọi người trong cung.
Chỉ có ta bị phạt.
Đại hoàng tử và những người khác phẫn nộ bắt ta đứng trong tuyết lạnh và đổ nước đá lên đầu ta.
Ta đêm đó liền sốt cao.
Trong cơn mê man ta dường như nhìn thấy a nương của mình.
Nương mặc một chiếc áo choàng rộng, đẩy cửa vào mang theo gió và tuyết.
Nương ôm chặt lấy ta.
Rõ ràng bên ngoài rất lạnh nhưng trong vòng tay nương lại rất ấm áp.
"An An, đưa những người đó đến gặp cha con, liệu cha con có vui không?"
Ta đã nghe nương nói vậy.
Đầu óc ta hỗn hỗn độn độn, nhưng ý thức lại vô cùng rõ ràng.
---Cơ hội báo thù có thể đã đến.
7.
Ta chính là điểm giới hạn cuối cùng của nương ta. Tất cả mọi người đều biết rõ đều đó.
Nếu ta chết, nương ta nhất thời xúc động làm ra điều gì xấu , bất luận kẻ nào cũng đều gánh không nổi chuyện này.
Cho nên bọn họ không thể để ta chết.
Vì vậy lần đầu tiên có một tiểu cung nữ, phá lệ được thái y đến chẩn trị.
Nghe nói, người mời thái y chính là đại hoàng tử Triệu Diễm, dù sao đêm đó hắn chính là người dội nước đá vào người ta.
Đương nhiên, sở dĩ Triệu Diễm chủ động đi mời thái y không phải vì hắn tốt bụng mà là vì muốn đề phòng hai đệ đệ của mình.
Đề phòng khi Hoàng thượng hỏi tội tới, bọn họ sẽ đổ hết trách nhiệm lên người hắn.
Ta tuy đang bệnh, mơ mơ màng màng nhưng cũng đoán được tâm tư mấy người bọn họ.
Hoàng thượng chưa lập trữ quân, mặc dù Triệu Diễm là đích tử của Hoàng hậu, nhưng hắn vẫn bất an trong lòng.
Biết hắn bất an ta liền an tâm rồi.
Ta luôn muốn tự mình trả thù, không thể chỉ dựa vào một mình nương được.

Bình Luận

0 Thảo luận