Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA ĐỔI LỰA CHỌN VỚI SƯ ĐỆ

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-09-08 09:45:30
Hai ngày sau, ta tìm sư huynh xin linh khí. Vừa bước vào kho, Hạ Cốc Vũ đã cùng vài sư tỷ đi tới. Thấy ta, hắn cười nói: "Diệp Thiên sư huynh, nghe nói lão tổ tặng ngươi một linh khí tuyệt thế, mau lấy ra cho chúng ta xem nào."
Kiếp này, không còn ta cản đường, Hải Đường đã sớm ký kết với linh khí bổn mệnh của nàng ta với tiểu sư đệ. Thấy dáng vẻ tự mãn của hắn, ta biết hắn đến đây để khoe khoang.
Các sư huynh khác cũng cười không ngớt: "Linh khí của Thanh Lãnh lão tổ quả thật chưa từng thấy, chẳng phải thứ gì của thời thượng cổ sao."
Biết họ cố ý gây sự, ta quay lưng đi ra. Không ngờ Hạ Cốc Vũ nắm lấy tay ta: "Chạy gì, ngươi không nghe thấy sư huynh nói gì à?"
Ta cười nhạt: "Ai là sư huynh của ngươi? Ta bái Thanh Lãnh lão tổ làm sư, đến chưởng môn cũng phải gọi ta một tiếng tổ sư gia, các ngươi muốn làm sư huynh của ta, lá gan không phải lớn quá rồi sao."
Nghe vậy, sắc mặt của các sư huynh khó coi hẳn.
Tiêu Dao Tông rất coi trọng lễ nghĩa.
Mắng xong, ta quay người chạy, không ngờ Hạ Cốc Vũ lập tức xuất hiện chắn trước mặt.
Lúc này ta mới nhận ra công lực của hắn đã tiến bộ nhiều.
Hạ Cốc Vũ cười lạnh, "Diệp Thiên, ngươi thật sự nghĩ chúng ta coi trọng cái Thanh Lãnh lão tổ kia sao? Nàng ta chẳng qua chỉ là một phàm nhân sống dai hơn chút thôi, hôm nay ngươi nhất định phải đưa linh khí ra cho ta xem."
Nói xong, Hạ Cốc Vũ vung tay, một thanh kiếm tuyệt thế phá không xuất hiện. Đó chính là linh khí bổn mệnh của Hải Đường, là đệ nhất linh kiếm trong thiên hạ.
Kiếm vừa ra, tiếng sấm rền vang khắp bầu trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-i-l-a-ch-n-v-i-s&chuong=4]

Mọi người đều trầm trồ.
"Hạ Cốc Vũ giờ đã có thể điều khiển linh kiếm thế này."
"Thật quá lợi hại, xem ra hắn sắp tiến vào Hư Đan kỳ rồi."
"Diệp Thiên coi như tiêu rồi, với món mà Thanh Lãnh lão tổ đưa cho hắn, làm sao có thể đối đầu với đệ nhất linh kiếm trong thiên hạ."
Nghe những lời này, trên mặt Hạ Cốc Vũ hiện lên vẻ đắc ý. "Diệp Thiên, tiếp chiêu đi."
Hắn vung tay, linh kiếm lao thẳng về phía ta.
Ta muốn chạy, nhưng đó là đệ nhất linh kiếm, làm sao mà thoát nổi.
Cả người ta bị đóng băng tại chỗ, không thể động đậy.
Ngay khi ta nghĩ kiếp này coi như kết thúc, nhánh cây từ thắt lưng bay ra, trực tiếp chắn lại kiếm khí.
Hai món linh khí va vào nhau.
Chỉ nghe "rắc" một tiếng, linh kiếm không thể đọ lại sức mạnh của nhánh cây, rơi thẳng xuống đất.
Trong chớp mắt, nó vỡ thành từng mảnh.
4
Nhìn thấy linh khí của mình vỡ thành từng mảnh vụn, Hạ Cốc Vũ mở trừng mắt, không thể tin nổi. Hắn nói với giọng bàng hoàng: "Sao có thể? Một cành cây gãy sao mà lại có uy lực như thế này sao?"
Ta cũng ngạc nhiên không kém.
Cành cây ấy từ trên không trung bay đến trước mặt ta.
Dù không có mặt, ta vẫn cảm thấy nó như đang vươn vai, tựa như vừa đánh một trận mà không hề thấy thoả mãn.
Ta mở tay ra, cành cây từ từ nằm vào lòng bàn tay, và khi ta chạm vào, ta cảm nhận từng dòng linh lực tràn vào cơ thể mình.
"Hạ Cốc Vũ, thua thì nhận đi." Ta nói, cất lại cành cây, rồi quay người định rời đi. Nhưng không ngờ, Hạ Cốc Vũ nhìn ta với vẻ căm hận: "Làm hỏng linh kiếm của ta mà muốn đi dễ dàng như vậy à?"
Hắn niệm chú, một chưởng đập mạnh về phía ta.
Khi chưởng phong sắp chạm vào ta, kiếm khí màu vàng bất ngờ hiện ra. Hạ Cốc Vũ sắp bị kiếm khí làm tổn thương thì Hải Đường kịp thời đến giúp hắn đỡ đòn.
Ta quay đầu lại nhìn, Hải Đường mặt không cảm xúc thu tay về, kiếm khí cũng tan biến. Hạ Cốc Vũ lập tức phun ra một ngụm máu.
"Thưa sư phụ, đệ tử thật vô dụng, không bảo vệ được linh kiếm." Hải Đường ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt lạnh lẽo như muốn giết người.
Ta nhớ lại kiếp trước, sau khi ta đánh bại Hạ Cốc Vũ, nàng ta cũng đã nhìn ta như thế.
Khoảnh khắc đó ta mới hiểu rằng, dù ta có nỗ lực bao nhiêu, cũng không thể nào sánh bằng vị trí của Hạ Cốc Vũ trong lòng Hải Đường.
"Hoá ra ngươi mạnh như vậy, vậy thì chúng ta đánh một trận đi."
Hải Đường bắt đầu vận khí. Ta cảm thấy linh khí bên hông mình bắt đầu dao động, nhưng ta cũng biết rõ, dù linh khí có mạnh đến đâu, cũng không thể là đối thủ của một tu sĩ Đại Thừa kỳ.

Bình Luận

0 Thảo luận