Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TRĂNG TRÒN ĐẦY

Chương 12

Ngày cập nhật : 2025-09-09 23:32:36
Ta vô thức liếc nhìn Bùi Cảnh Ngôn.
Trước mặt một vị thái tử tương lai thế này, lời ta quả là ngỗ nghịch đến cực điểm.
Thế nhưng Bùi Cảnh Ngôn dường như chẳng để tâm, ngược lại còn ung dung sửa mấy sợi lông xơ trên ngòi bút lông.
Ánh mắt ta lại dời sang phu tử.
Tưởng rằng ông sẽ tức đến mức giậm chân, trợn mắt đuổi ta ra ngoài.
Nhưng lúc này, phu tử lại vô cùng bình thản, trầm ngâm một lúc rồi bất ngờ vỗ tay lớn tiếng khen ngợi.
Ngay sau đó, ông còn nói: “Trừ hắn ra, tất cả các ngươi đều chép kinh thư năm lần, mai nộp lại cho ta.”
Một lời vừa ra, cái đám hả hê ban nãy đều ch.ết lặng.
Tiếng xì xào bàn tán nổi lên khắp nơi.
“Im lặng.”
Phu tử đập bàn, đôi mắt như chim ưng bỗng sáng rực.
“Có lẽ các ngươi không hiểu, vì sao hắn dám đối nghịch với ta mà cuối cùng kẻ chịu phạt lại là các ngươi?"
“Từ nhỏ các ngươi đã được dạy tôn sư trọng đạo. Thầy nói gì các ngươi học nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tr-ng-tr-n-y&chuong=12]

Nhưng hễ thầy nói thì đều là đúng cả sao?"
“Những lời vừa rồi ta nói chính là cố ý thử các ngươi, xem các ngươi có biết phân biệt thị phi, có năng lực suy xét độc lập, có dám đứng ra khi đối diện sai trái và bất công hay không."
“Đây chính là bài học đầu tiên ta dạy cho các ngươi hôm nay. Đáng tiếc, chỉ có một người đạt được kỳ vọng của ta.”
Mãi đến khi bóng dáng lảo đảo của phu tử dần đi xa,
Ta vẫn còn lặng lẽ ngẫm lại câu ông vừa nói.
Từ trước đến nay, hễ thế này thì đều đúng cả sao?
15
Thật kỳ quái.
Hôm nay trở về phòng, không ngờ Bùi Cảnh Ngôn lại khen ta, nói ta phản bác phu tử rất có lý.
Không đúng, đường đường là một thiên tử tương lai, chẳng phải đáng lẽ y nên mắng ta đại nghịch bất đạo rồi lấy cái đầu của ta ra hù dọa, bắt ta phải dốc lòng cống hiến cho mình mới đúng sao?
Ta thấy chắc là y trúng tà rồi.
Để thử xem đầu óc Bùi Cảnh Ngôn còn bình thường không, ta nhất thời nóng máu.
Liền đưa cho y một con châu chấu tre mà ta bện trên đường đi ngang rừng trúc, hỏi y có nhìn ra được ta cầm mấy con không, đoán đúng thì ta tặng hết cho y.
Kết quả, sắc mặt Bùi Cảnh Ngôn lập tức thay đổi, y nghiến răng nghiến lợi mắng ta ham chơi mất chí tiến thủ, còn đuổi ta cút đi.
Thôi được, cái tên chỉ biết châm chọc, mỉa mai ta kia đã trở về rồi.
Không hiểu sao, trong lòng ta lại thấy một tia an tâm khó tả.
16
Những ngày trong thư viện quả thực vô cùng tẻ nhạt.
Mỗi sáng vừa mở mắt đã toàn là chi hồ giả dã (*).
(* Chi hồ giả dã” là bốn hư từ thường gặp trong văn ngôn, về sau được dùng để chỉ chung lối văn chương kinh sách Nho gia khô khan, cổ hủ. Nói “toàn chi hồ giả dã” tức là than phiền việc học toàn chữ nghĩa sách vở tẻ nhạt.)
Vậy mà Bùi Cảnh Ngôn lại hưởng thụ trong đó, khiến ta có chút khó chịu với cái dáng vẻ kia, thỉnh thoảng liền chạy đến quấy rối.
Lúc thì y đang đọc sách, ta lôi kéo rủ đi lên núi moi tổ chim.
Lúc thì y đang làm bài, ta lại xúi giục cùng ta xuống sông bắt cá tôm.
Có lẽ do từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung nên đối với những thứ ngoài tường cung và sách vở, Bùi Cảnh Ngôn còn mang theo sự hiếu kỳ trời sinh.
Thế là y cứ nửa đẩy nửa từ mà bị ta kéo theo đi quậy phá.
Ta còn tự chế một cái lồng bẫy chim, định khoe cho Bùi Cảnh Ngôn thấy bản lĩnh mà y chưa từng chứng kiến.
Ai dè đợi nửa ngày, chẳng có con ngốc nào mắc bẫy.
Ngược lại, ta lại tìm được một cái tổ chim.
Ta chân tay linh hoạt như khỉ, leo tót lên cây rồi gọi với xuống bảo Bùi Cảnh Ngôn cũng trèo lên.
Y nhìn bộ y phục trên người, mặt mày khó xử.
Được thôi, ta sớm đã biết kẻ thân phận tôn quý như y làm gì từng động tay vào mấy chuyện thô lỗ thế này.
Nhỡ mà ngã một cái, ta còn chẳng biết phải ăn nói làm sao.
Đành phải men theo thân cây, bò đến tổ chim lấy trứng.
Vừa cẩn thận moi được hai quả trứng ra, còn chưa kịp khoe chiến lợi phẩm với y thì một trận gió lớn thổi qua, cành cây không chịu nổi, “rắc” một tiếng gãy nát.
Ta nhắm chặt mắt, ngỡ phen này chắc tiêu đời.
Ai ngờ lại rơi thẳng vào một vòng tay ấm áp, chóp mũi còn vương mùi thông lạnh thanh khiết.
Mở mắt ra, gương mặt Bùi Cảnh Ngôn phóng đại ngay trước mắt.
Đôi phượng nhãn hẹp dài, bờ môi mỏng ửng hồng, dung nhan vốn thanh lãnh nay lại khẽ rung động.

Bình Luận

1 Thảo luận