Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỪ GIẢ THÀNH THẬT

Chương 10

Ngày cập nhật : 2025-07-29 20:07:01
15
Cao Minh Huyền trút giận lên người ta: “Vương phi thiếu đức hạnh, không chịu nhận phu quân, không xứng làm mẫu thân của hoàng tôn, thỉnh phụ hoàng phế bỏ nàng ta!”
Hoàng thượng vừa nghe xong liền ném thẳng một chén trà vào đầu Cao Minh Huyền, máu tươi chảy dài, thấm đẫm nửa khuôn mặt hắn.
“Ngươi tưởng trẫm không nhận ra ngươi sao? Ngươi là nhi tử trẫm, dù có hóa thành tro trẫm cũng nhận ra. Thế nhưng mấy năm nay ngươi ngang ngược tùy tiện, trẫm đều không so đo. Cứ nghĩ ngươi còn trẻ, sau này sẽ hiểu chuyện hơn."
“Vậy mà bây giờ ngươi đã qua tuổi tam thập, lại vẫn sống hồ đồ như thế. Nếu không phải ngươi vô cớ mất tích thì sao lại rơi vào kết cục hủy dung què chân như hôm nay?”
Cao Minh Huyền dập đầu xin tội: “Nhi thần chỉ cảm thấy những ngày sống trong vương phủ quá đỗi nhàm chán, muốn ra ngoài tìm chút thư thái một thời gian.”
Hoàng thượng lắc đầu, giọng nói trầm xuống: “Nhưng hoàng cung này so với vương phủ thì buồn tẻ gấp trăm gấp ngàn lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-gi-th-nh-th-t&chuong=10]

Nếu sau này ngươi làm hoàng đế, hôm nay lén trốn khỏi cung, ngày mai lại mất tích thì triều đình sẽ ra sao? Bách tính thiên hạ sẽ ra sao?
“Về đối ngoại, ngươi chẳng gánh nổi đại nghiệp, hoàn toàn không thích hợp để kế vị. Về đối nội, ngươi khiến thê thiếp trong phủ oán hận, không một ai nguyện lòng tận tâm theo ngươi. Với bộ dạng hiện tại của mình, ngươi còn có thể xuất hiện trước mặt thiên hạ hay không? Ngươi đã từng tự hỏi mình điều đó chưa?”
Một lời lại một lời, từng câu như búa giáng vào lòng, khiến Cao Minh Huyền á khẩu không nói nên lời.
Đến tận lúc này hắn mới hiểu ra, không phải phụ hoàng không nhận ra hắn, mà là… không muốn nhận.
Mà Hoàng thượng sau khi nói xong những lời ấy, vì quá tức giận mà phun ra một ngụm máu rồi ngất lịm.
Những năm gần đây, Hoàng thượng thường xuyên mắc chứng ho suyễn, thân thể đã suy yếu đi nhiều.
Giờ lại bị Cao Minh Huyền chọc giận hết lần này đến lần khác, bệnh tình vì thế mà càng thêm trầm trọng.
16
Ta sai thái giám đưa Cao Minh Huyền nhốt vào lãnh cung.
Mọi chuyện đều phải đợi Hoàng thượng tỉnh lại rồi mới xử lý.
Hoàng thượng bệnh đến mơ hồ mê man, tỉnh lại sau đó cũng không nhắc đến chuyện của Cao Minh Huyền nữa.
Chỉ gọi Hoành nhi tới bên, dặn dò cách xử lý việc triều chính, dạy bảo y làm sao để gánh vác trách nhiệm của một đấng quân vương.
Nửa năm sau, Hoàng thượng băng hà.
Hoành nhi lên ngôi, trở thành tân đế đời kế tiếp.
Còn ta cũng được phong làm Thái hậu.
An nhi được phong làm Trưởng công chúa Cẩm An, ban cho đất phong.
Thẩm trắc phi cũng được sắc phong làm Thẩm thái phi, nàng ta đến từ biệt ta: “Kể từ hôm nay muội sẽ cùng Trưởng công chúa Cẩm An đến sống ở đất phong, đa tạ Hoàng thượng và Thái hậu đã thành toàn.”
Ta đưa tay ra hiệu cho bà đứng dậy: “Đây đều là những gì muội xứng đáng có được. Nhớ năm xưa muội mới nhập phủ, vẫn là một thiếu nữ mười bảy tuổi còn ngây ngô, chớp mắt mới mười năm trôi qua, nay đã là một phụ nhân chín chắn.”
Thẩm Thái phi xấu hổ cười khẽ: “Lúc muội mới vào phủ, nông cạn khờ dại, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện tranh sủng với tỷ. Nhưng sau này mới hiểu, tranh đoạt sủng ái thì được gì chứ? Vương gia sủng ai cũng không quá ba tháng, người mà hắn ta yêu nhất mãi mãi chỉ là chính mình. Là nhờ tỷ rộng lượng bao dung, không chấp nhặt với muội."
“Nhiều năm qua tỷ luôn tận tâm lo toan chuyện lớn nhỏ trong vương phủ, thật sự vất vả rồi. Muội chúc tỷ từ nay về sau thuận buồm xuôi gió, an yên hạnh phúc.”
“Muội cũng vậy, đến đất phong thì nhớ giữ gìn sức khỏe, nếu thấy buồn chán nhạt nhẽo, cứ trở về kinh thành thăm chúng ta.”

Bình Luận

0 Thảo luận