Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẠNH NHAN

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-07-25 22:59:56
17
Tôi bình thản nhìn những đoạn video mà người ta cố tình quay lại gửi cho mình, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Nhưng chỉ thế này sao có thể đủ?
So với những gì Phó Thừa Hạn đã làm với tôi ở kiếp trước, thì vẫn còn xa lắm mới có thể bù đắp được.
"Chị, nhà họ Phó sắp sụp đổ rồi!"
Vừa trở về nước, Mạnh Tồn đã vui vẻ chia sẻ tin tức này với tôi.
"Nói xem nào?"
"Phó Thừa Chí là kẻ ăn chơi trác táng, chẳng biết gì về quản lý công ty. Từ sau khi Phó Thừa Hạn bị đuổi khỏi nhà họ Phó, trong nhà không còn ai có thể gánh vác trọng trách nữa."
"Ông cụ Phó quay về tiếp quản công ty một thời gian thì ngã bệnh, giờ chỉ còn lại một con bạc như Phó Thừa Chí mà thôi."
"Ban đầu, ông cụ vẫn muốn gọi Phó Thừa Hạn quay về, nhưng chẳng biết Phó Thừa Chí đã nói gì với ông ta, khiến ông ta hoàn toàn suy sụp."
Mạnh Tồn hào hứng kể, không ngừng nghỉ.
Mẹ tôi thì vui vẻ nhìn cảnh tượng này: "Trước đây Phó Thừa Hạn còn dám đến nhà ta hống hách đòi hủy hôn, giờ thì báo ứng rồi chứ gì?"
"À đúng rồi, chị, lần này chị về bao lâu? Khi nào lại đi?"
"Lần này ở nhà lâu một chút."
Khi Phó Thừa Hạn còn chưa bị đuổi khỏi gia tộc, tôi đã ra nước ngoài.
Bề ngoài là du học, nhưng thực chất là từ xa điều khiển mọi thứ.
Ở nước ngoài, tôi thành lập một công ty mới, mục tiêu chính là thâu tóm nhà họ Phó.
Hơn nữa, mọi chuyện phải được thực hiện thật sạch sẽ.
Tôi muốn nhà họ Phó hoàn toàn sụp đổ.
Dù sao thì tôi cũng đã hợp tác với Phó Thừa Chí một thời gian, nếu làm quá lộ liễu, hắn ta sẽ nghi ngờ.
Vậy nên, ngay ngày Phó Thừa Hạn bị trục xuất khỏi gia tộc, tôi lập tức rời khỏi nước, chọn thời điểm hoàn hảo.
Trời lạnh rồi, cũng đến lúc để nhà họ Phó phá sản.
Cuối cùng, trong một lần ra quyết định sai lầm nghiêm trọng của Phó Thừa Chí, tập đoàn nhà họ Phó hoàn toàn sụp đổ.
Tôi để công ty nước ngoài của mình nhanh chóng ra tay, mua lại và nuốt trọn nhà họ Phó với giá rẻ mạt.
Công ty sụp đổ, không ai báo tin cho Phó Thừa Hạn. Anh ta chỉ tình cờ nhìn thấy tin tức trên mạng.
Phó Thừa Hạn giận dữ lao đến chất vấn Phó Thừa Chí: "Phó Thừa Chí, rốt cuộc mày quản lý nhà họ Phó kiểu gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-nh-nhan&chuong=8]

Sao chỉ trong vòng nửa năm đã khiến công ty phá sản?"
Nói xong, anh ta giáng thẳng một cú đấm vào mặt Phó Thừa Chí.

18
"Phó Thừa Hạn, anh đã bị đuổi khỏi nhà họ Phó rồi, anh còn tư cách gì mà quản chuyện này?"
Phó Thừa Chí lau vết máu ở khóe miệng, gương mặt tràn đầy căm phẫn.
"Là anh khiến ông nội phải nhập viện, là anh khiến nhà họ Phó phá sản! Hôm nay tôi nhất định phải dạy cho anh một bài học!"
Nói xong, hai người lao vào đánh nhau.
Phó Thừa Chí béo phệ, thể lực kém xa Phó Thừa Hạn, chẳng mấy chốc đã bị anh ta đánh ngã xuống đất.
Nhưng hắn không dễ gì câm miệng: "Phó Thừa Hạn, anh còn trách tôi sao? Anh có biết không, tất cả chuyện này đều do anh cứ khăng khăng muốn cưới con tiện nhân họ Phương đó mà ra!"
Phó Thừa Hạn lạnh lùng nhìn hắn: "Cô ấy thì liên quan gì? Đường đường là đàn ông, bất tài vô dụng lại đổ lỗi lên đầu phụ nữ?"
"Ha! Anh còn chưa biết nhỉ? Nói cho anh nghe cũng chẳng sao. Anh có biết vì sao tất cả dự án của anh bị cướp mất không?"
Phó Thừa Chí bật cười, ánh mắt đầy châm chọc: "Tất cả là do con ả Phương Khả Điềm đó đưa tài liệu cho tôi. Tôi còn trả cho cô ta không ít tiền nữa đấy."
"Mày nói bậy! Khả Điềm là người mù, cô ấy không thể nào biết đâu là tài liệu quan trọng!"
Giọng Phó Thừa Hạn run rẩy, cố tìm lý do để biện hộ.
"Đến kẻ ngốc cũng biết cô ta giả mù, chỉ có anh là không hay không biết!"
"Phó Thừa Hạn, kẻ hủy hoại nhà họ Phó không phải tôi, mà chính là anh! Là anh đó, Phó Thừa Hạn!"
Phó Thừa Chí cười điên cuồng, trông chẳng khác nào một kẻ mất trí.
Phó Thừa Hạn buông tay, khuôn mặt tràn đầy vẻ hoang mang khó tin.
Anh ta lảo đảo quay người bước đi.
Hai người đánh nhau ngay trước cổng công ty, còn tôi thì ngồi trong xe không xa, lặng lẽ quan sát mọi chuyện diễn ra.
Không kìm được, khóe môi tôi khẽ nhếch lên.
Phó Thừa Hạn, bị chính người mình yêu nhất phản bội, cảm giác thế nào?
"Tổng giám đốc Mạnh, đây là toàn bộ báo cáo dữ liệu sau khi thu mua tập đoàn nhà họ Phó."
Trợ lý cung kính đặt một xấp tài liệu lên bàn trước mặt tôi.
Tôi ngồi trên ghế tổng giám đốc của nhà họ Phó, nhưng không vội mở ra xem.
"Phương Quốc Cường đã đến nhà Phó Thừa Hạn chưa?"
"Đã đến rồi, hôm nay vừa mới ra tù thì bị mẹ gã đón về."
Tốt lắm.
Chắc hẳn khi Phó Thừa Hạn trở về nhà, chào đón anh ta sẽ là cả ba mẹ con nhà họ Phương.

19
Ngày Rằm tháng Tám, đêm Trung thu đoàn viên.
Trên mạng bùng nổ một tin tức gây chấn động cả nước:
#Phương Khả Điềm cùng mẹ và anh trai Phương Quốc Cường ra tay sát hại rồi phân xác Phó Thừa Hạn#
Cư dân mạng cả nước phẫn nộ.
Nghe nói khi phân xác, Phó Thừa Chí đã tận mắt chứng kiến.
"Anh trai đáng thương của tôi, vì Phương Khả Điềm mà không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, cuối cùng lại bị chính người phụ nữ này giết hại!"
Sau khi tập đoàn nhà họ Phó sụp đổ, Phó Thừa Chí gọi Phó Thừa Hạn về nhà.
Nhưng không ngờ lại tận mắt chứng kiến cảnh anh ta bị sát hại dã man.
Cảnh sát lập tức phong tỏa hiện trường, bắt giữ hung thủ.
Nghe nói Phương Quốc Cường vừa mới ra tù trong ngày hôm đó, trước đó gã từng bị bắt giam vì tội cướp giật và hành hung người khác.
"Không phải chúng tôi, không phải chúng tôi! Đều là nó! Chúng tôi vì cứu nó nên mới ra tay quá nặng!"
Mẹ Phương vừa khóc vừa chỉ tay buộc tội Phương Khả Điềm.
"Đúng, tất cả là tại cô ta! Tôi không biết gì cả! Tôi vừa mới ra tù hôm nay, tôi không muốn bị nhốt nữa đâu!"
Còn Phương Khả Điềm, đối mặt với ống kính lại im lặng không nói một lời.
Cô ta bị Phó Thừa Hạn đá một cú, đầu đập vào tường, tổn thương não, mắt va vào vật nhọn khiến bản thân hoàn toàn mù lòa.
Chính vì vậy, ba người đã lao vào ẩu đả, kết quả dẫn đến cái chết của Phó Thừa Hạn.
Sau khi anh ta chết, bọn họ hoảng sợ vì sợ chuyện bị bại lộ nên đã chọn cách phân xác, không ngờ lại bị Phó Thừa Chí tận mắt chứng kiến.
Nửa năm sau.
Phương Khả Điềm bị kết án tù chung thân vì tội cố ý giết người.
Nhưng vì đã trở thành một kẻ mù lòa, trí não tổn thương nặng, nên bị đưa vào bệnh viện tâm thần.
Tôi thản nhiên nhìn bản tin đưa ra phán quyết cuối cùng, trong lòng không hề gợn sóng.
Cuối cùng cũng yên bình rồi.
Tôi đã lấy lại tất cả những gì vốn dĩ thuộc về nhà Mạnh.
Doanh nghiệp nhà họ Phó hoàn toàn bị sáp nhập vào tập đoàn nhà họ Mạnh.
Nhà họ Mạnh trở thành tài phiệt số một trong giới thượng lưu ở Kinh Thành.
Em trai tôi đã đính hôn với cô gái thanh mai trúc mã của em ấy.
Nhìn nụ cười rạng rỡ của họ, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Mọi thứ đều vừa vặn, không nhiều không ít.
(Toàn văn hoàn.)

Bình Luận

0 Thảo luận