Loading...
THÁI TỬ GIA ĐẤT QUẢNG LÀ ĐẦU BẾP, KHÔNG PHẢI PHẬT TỬ
Tác giả: Cổ Tảo Vị Tứ Quý Xuân
Thể loại:
Đô Thị, Góc Nhìn Nữ, Hiện Đại, Ngôn Tình, Ngọt Sủng, Vả Mặt

Tình trạng:
Hoàn thành
Chương
17
Lượt đọc
514
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
Tôi bị bắt cóc.
Tên bắt cóc quát lớn: “Bảo thằng bạn trai Thái tử gia đất Quảng của cô mang một trăm triệu đến chuộc người!”
Tôi im lặng ba giây, trong đầu hiện lên bóng dáng Thẩm Kính, cái người mà đi ăn cơm còn trả lại cả gói khăn giấy chưa xé.
Lại nhớ tới mỗi cuối tuần, anh đều lặn lội về quê chỉ để ăn gà thả vườn.
Tôi khẽ lắc đầu: “Các người nhận nhầm rồi chăng?”
...
Tên bắt cóc quát lớn: “Bảo thằng bạn trai Thái tử gia đất Quảng của cô mang một trăm triệu đến chuộc người!”
Tôi im lặng ba giây, trong đầu hiện lên bóng dáng Thẩm Kính, cái người mà đi ăn cơm còn trả lại cả gói khăn giấy chưa xé.
Lại nhớ tới mỗi cuối tuần, anh đều lặn lội về quê chỉ để ăn gà thả vườn.
Tôi khẽ lắc đầu: “Các người nhận nhầm rồi chăng?”
...
Tôi bị bắt cóc.
Tên bắt cóc quát lớn: “Bảo thằng bạn trai Thái tử gia đất Quảng của cô mang một trăm triệu đến chuộc người!”
Tôi im lặng ba giây, trong đầu hiện lên bóng dáng Thẩm Kính, cái người mà đi ăn cơm còn trả lại cả gói khăn giấy chưa xé.
Lại nhớ tới mỗi cuối tuần, anh đều lặn lội về quê chỉ để ăn gà thả vườn.
Tôi khẽ lắc đầu: “Các người nhận nhầm rồi chăng?”
Thẩm Kính, bạn trai “nghèo đến mức bình thường chẳng thể bình thường hơn” của tôi sao có thể là Thái tử gia đất Quảng chứ?
Ấy vậy mà, sau đó anh thật sự bỏ ra một trăm triệu để chuộc tôi về.
Trên đường về, gương mặt anh đầy đau xót: “Em có tin không, cái chỗ rách nát đó còn dám thu của anh mười tệ tiền gửi xe?”
Tên bắt cóc quát lớn: “Bảo thằng bạn trai Thái tử gia đất Quảng của cô mang một trăm triệu đến chuộc người!”
Tôi im lặng ba giây, trong đầu hiện lên bóng dáng Thẩm Kính, cái người mà đi ăn cơm còn trả lại cả gói khăn giấy chưa xé.
Lại nhớ tới mỗi cuối tuần, anh đều lặn lội về quê chỉ để ăn gà thả vườn.
Tôi khẽ lắc đầu: “Các người nhận nhầm rồi chăng?”
Thẩm Kính, bạn trai “nghèo đến mức bình thường chẳng thể bình thường hơn” của tôi sao có thể là Thái tử gia đất Quảng chứ?
Ấy vậy mà, sau đó anh thật sự bỏ ra một trăm triệu để chuộc tôi về.
Trên đường về, gương mặt anh đầy đau xót: “Em có tin không, cái chỗ rách nát đó còn dám thu của anh mười tệ tiền gửi xe?”
×
- Chương 109/09/2025
- Chương 209/09/2025
- Chương 309/09/2025
- Chương 409/09/2025
- Chương 509/09/2025
- Chương 609/09/2025
- Chương 709/09/2025
- Chương 809/09/2025
- Chương 909/09/2025
- Chương 1009/09/2025
- Chương 1109/09/2025
- Chương 1209/09/2025
- Chương 1309/09/2025
- Chương 1409/09/2025
- Chương 1509/09/2025
- Chương 1609/09/2025
- Chương 1709/09/2025
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Dưới Khóm Nemophila
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận