Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CON THỎ CỦA ANH TA

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-07-29 21:58:32
3
Anh ta không phải là Hứa Ngôn của tôi.
Hứa Ngôn của tôi, sẽ vì tôi không nhìn rõ chữ trên bảng do nắng chiếu mà cởi áo khoác, dùng hai tay giơ lên che nắng cho tôi ngay trước mặt cả lớp và thầy cô. Hứa Ngôn của tôi, khi có bạn nam khác đưa thư tình cho tôi, sẽ đỏ bừng vành tai nói với tôi: “Tống Chi Niên, không được yêu sớm.”
Hứa Ngôn của tôi, sau khi thi đại học xong, sẽ trịnh trọng đưa cho tôi một cuốn sổ bằng hai tay, bên trong ghi lại chi chít câu chuyện tình yêu thầm kín kéo dài 1095 ngày của một chàng trai.
Sau khi chúng tôi ở bên nhau, anh ấy càng thể hiện tình cảm ra mặt. Sáng sớm tôi còn chưa dậy, anh ấy đã mang bữa sáng đến dưới ký túc xá.
Chỗ ngồi trên lớp, chỗ ngồi ở thư viện, ba bữa ăn gì, tôi chưa bao giờ phải bận tâm. Chưa kể đến những ngày có ý nghĩa đặc biệt, anh ấy luôn khiến tôi bất ngờ và hạnh phúc.
Bạn bè xung quanh đều nói, Tống Chi Niên thật may mắn khi gặp được Hứa Ngôn. Mỗi lần như vậy, Hứa Ngôn lại xoa đầu tôi, giọng ngọt ngào đến chết người: “Rõ ràng là anh may mắn hơn mới đúng.”
Sau khi tốt nghiệp, Hứa Ngôn kéo tôi ra nước ngoài, dưới sự trang nghiêm của nhà thờ thiêng liêng, giơ tay thề.
“Hứa Ngôn yêu Tống Chi Niên, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không phản bội.”
Tình yêu nồng cháy ấy như là phẳng trái tim tôi, khiến tôi cứ thế chìm đắm.
Nhưng bây giờ, anh ta không nhìn thấy cơ thể đang run rẩy, đôi tay siết chặt thành nắm đấm, ánh mắt đầy đau đớn và sự căm hận sắp trào dâng của tôi. Còn thản nhiên cầm điện thoại của tôi đặt vào tay tôi, giọng ra vẻ sâu sắc.
“Niên Niên, gọi cho bố mẹ em đi, bảo họ không sao cả, bọn mình chỉ đùa thôi.”
Tôi ngây người nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ đó, nghĩ mãi không ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-th-c-a-anh-ta&chuong=2]

Tình yêu, sao lại có thể biến mất như vậy chứ?
4
Tôi gọi cho mẹ, giọng cố tỏ ra nhẹ nhàng, hỏi mẹ rằng Hứa Ngôn ngoại tình, bây giờ hủy hôn thì có ảnh hưởng gì đến gia đình không?
Mẹ không hỏi gì cả, chỉ nói một câu: “Thu dọn đồ đạc đi, mẹ đến đón con về nhà.”
Phát hiện Hứa Ngôn ngoại tình tôi không khóc, bị Hứa Ngôn dùng lời lẽ như dao cứa vào lòng tôi cũng không khóc, nhưng nghe câu nói của mẹ, nước mắt tôi lập tức trào ra.
Đáy mắt bình tĩnh của Hứa Ngôn thoáng hiện lên vẻ hoảng hốt, anh ta đưa tay định lau đi những giọt nước mắt nóng hổi cho tôi, nhưng bị tôi né tránh.
“Niên Niên, nếu em không chịu được anh có thể cắt đứt ngay, anh xóa cô ta bây giờ đây. Nếu em vẫn chưa hả giận, anh xóa hết bạn bè khác giới luôn, em đừng đi.”
Anh ta vừa nói vừa lấy điện thoại ra, nhanh chóng tìm đến cô gái kia, không thèm nhìn, xóa và chặn luôn.
Làm xong xuôi, anh ta giơ điện thoại ra trước mặt tôi, như thể kể công: “Nhìn này, Niên Niên, anh nói được làm được, anh hoàn toàn không yêu cô ta.”
Trước mắt tôi hiện lên hình ảnh Hứa Ngôn ôm cô gái kia nói những lời tục tĩu. Trong dạ dày cuộn lên một trận khó chịu. Tôi không nhịn được. Nôn khan.
Mẹ đến rất nhanh. Hứa Ngôn thấy mẹ, mặt mày lúng túng, tay chân không biết để đâu cho phải.
Nhưng mẹ tôi còn chẳng thèm liếc anh ta một cái, xách vali của tôi, nắm tay tôi đi thẳng ra ngoài.
“Dì ơi, Niên Niên chỉ là nhất thời nghĩ quẩn thôi, dì khuyên cô ấy giúp con với. Tình cảm mười năm của bọn con không thể nói bỏ là bỏ được, huống chi con vẫn còn yêu cô ấy.”
Mẹ tôi vốn hiền lành, nghe vậy liền tức giận xắn tay áo, tiện tay vớ lấy đôi dép ở cửa mà quật tới tấp vào người anh ta, vừa đánh vừa mắng.
“Tình yêu của mày chắc giống như tờ rơi phát ngoài đường ấy nhỉ, ai cũng có phần hả? Rẻ mạt thật sự!”
“Công chúa bảo bối tao nâng niu trong lòng bàn tay bị mày chà đạp như thế, mà mày còn bảo tao khuyên nó giúp mày?”
“Sao nhà nước không lấy cái mặt dày của mày đi làm áo chống đạn nhỉ!”
“Cút đi! Đừng để tao nhìn thấy mày nữa, tao gặp mày lần nào đánh lần đó!”
Hứa Ngôn bị mẹ tôi đánh cho ôm đầu quỳ xuống đất, cuối cùng không nói được gì, đành nhìn mẹ đưa tôi về nhà.
Mẹ tức giận đùng đùng đi về phía trước, nhưng tay vẫn nắm chặt tay tôi.
Tôi nuốt xuống nỗi chua xót, cười trêu: “Mẹ Tống uy vũ.”
Mẹ chớp chớp đôi mắt hơi hoe hoe, quay đầu đi chỗ khác.
“Đương nhiên rồi, con là con gái của mẹ, cũng phải mạnh mẽ lên.”

Bình Luận

0 Thảo luận